Chương 324
Trần Lăng Sương: “Tôi kinh doanh mặt hàng thời trang, toàn hàng bình dân thôi, khiến anh Ngô chê cười rồi”.
Nói đến đây, cô ấy chợt lấy một cuốn nhật ký đã cũ ra rồi nói: “Bác sĩ Ngô, đây là thứ mà bố tôi và các bạn đồng hành đã để lại, là đồ quan trọng nhất của người đào sâm”.
Ngô Bình giật mình rồi mở quyển nhật ký ra xem thì thấy bên trong vẽ đầy những ký hiệu kỳ quái và bản đồ, anh hỏi: “Đây là thứ gì?”
Trần Lăng Sương cười đáp: “Lúc bố tôi dẫn người đi đào sâm, thường gặp các củ nhân sâm quý giá hiếm có. Nhưng ông ấy sẽ không đào những củ sâm ấy, mà sẽ cẩn thận che đi, sau đó để lại ký hiệu, để thêm vài năm nữa mới đào”.
Ngô Bình ngạc nhiên: “Những ghi chép trong này đều là vị trí của nhân sâm ư?”
Trần Lăng Sương gật đầu: “Phải. Bác sĩ Ngô, tôi tặng nó cho anh. Tôi cũng sẽ nói cho anh biết ý nghĩa của ký hiệu trên đó”.
Ngô Bình chớp mắt: “Cô Trần à, ghi chép này là vô giá đấy, cô thật sự tặng nó cho tôi ư?”
Trần Lăng Sương cười đáp: “Tôi vốn là kẻ tàn phế. Chính bác sĩ Ngô đã giúp tôi có một cuộc đời mới. Lăng Sương không có gì để báo đáp ân tình này. Ghi chép này đã không còn giá trị gì với tôi, tặng cho bác sĩ Ngô thì có lẽ nó sẽ giúp được nhiều người hơn”.
Anh im lặng, hồi lâu sau đó mới lên tiếng: “Cũng không thể nhận lợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2271974/chuong-323.html