Chương 293
Ngô Bình ngẫm nghĩ rồi nói: “Cũng chưa chắc. Thế này đi, cháu sẽ đi gặp ông cụ xem có hỏi ra được chuyện gì không”.
Đường Tử Di thở dài nói: “Đành vậy thôi”.
Sơn trang Vân Đỉnh có một toà nhà nhỏ, là nơi ở của gia đình Đường Minh Huy. Họ về đó, Đường Tử Di đi pha trà cho Ngô Bình với vẻ buồn rầu.
Ngô Bình an ủi cô ấy: “Đừng lo, nếu Đường Minh Vũ dám ra tay với nhà cô, tôi sẽ không khoanh tay đứng nhìn đâu”.
Đường Tử Di cảm kích nói: “Anh, em không biết phải cảm ơn anh sao nữa”.
Ngô Bình: “Chúng ta là bạn mà, đừng khách sáo!”
Đường Minh Huy cũng đang ngây người, như nhớ lại chuyện gì đó, ông ấy chợt nói với Ngô Bình: “Ngô Bình, chú nhớ ra chuyện này”.
“Dạ, chú nói đi”, Ngô Bình nói.
Đường Minh Huy sắp xếp lại suy nghĩ rồi nói: “Khoảng nửa năm trước, có một lần bố chú uống say đã nói với chú một câu rất lạ. Khi ấy, chú không để tâm, chỉ nghĩ là lời say rượu thôi”.
Ngô Bình tò mò hỏi: “Ông cụ đã nói gì ạ?”
Đường Minh Huy đáp: “Bố chú bảo nhà họ Đường có thể trỗi dậy được như ngày hôm nay là vì được một cao nhân chỉ dẫn. Cao nhân đó như thần tiên vậy, pháp lực rất cao cường”.
“Vị cao nhân đó ở cạnh bố chú nửa năm. Trong nửa năm đó, nhà họ Đường đã phất lên nhanh chóng và huy hoàng đến tận hôm nay. Nhưng trước lúc đi, vị cao nhân đó đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2271925/chuong-292.html