Chương 281
Ngô Bình đứng lại, lạnh nhạt nói: “Bác sĩ Liễu có gì chỉ dạy?”
Ông ấy vội nói: “Cậu bạn, tôi thấy cậu dùng rượu ngâm huyết chi, chắc chắn là rượu thuốc, cậu cũng là thầy thuốc sao?”
Ngô Bình nói: “Cũng hiểu sơ sơ”.
Ông Liễu cười nói: “Chúng ta gặp nhau âu cũng là duyên phận, hay là lưu phương thức liên lạc đi, sau này có gì qua lại nhiều hơn”.
Ngô Bình không nghĩ gì nhiều, anh đưa số điện thoại cho ông ấy.
Sau khi ra khỏi khách sạn, Ngô Mi thở ra một hơi dài, nói: “Thoải mái thật đấy!”
Trương Lệ cũng khẽ cảm thán: “Cuối cùng cũng kết thúc! Tiểu Bình, con quyết đoán hơn bố con nhiều. Bố con tính do dự thiếu quyết đoán, cứ dùng dằng mãi, kết quả bị họ bắt nạt mấy chục năm, vì thế mà mẹ cãi nhau với ông ấy rất nhiều”.
Ngô Bình lạnh nhạt nói: “Nếu có thể thì con cũng không muốn như vậy. Nhưng cách làm của họ khiến con quá thất vọng, quá chán nản. Nếu như có thể thì con vẫn hy vọng có thể bảo vệ gia đình lớn ấy”.
Ngô Mi nói: “Anh à, lúc bố mất thì chẳng có ai đến cả, còn chẳng thèm gọi dù chỉ một cuộc điện thoại, lúc đó em đã chẳng còn hy vọng gì với họ nữa rồi”.
Ngô Bình xoa đầu cô nhóc: “Em nói đúng. Sau này mỗi người một ngả, không liên hệ gì nữa”.
Chẳng mấy chốc cả nhà đã khởi hành đi về.
Lúc xe chống đạn đi ngang qua cổng khách sạn, Ngô Mộng vừa hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2271891/chuong-280.html