Chương 273
Ngô Mi quay mặt đi, không thèm trả lời.
Ngô Kháng Kháng cười phá lên: “Xinh thế này, đã có bạn trai chưa?”
Ngô Bình đột nhiên vỗ vai Ngô Kháng Kháng làm cậu ta suýt ngã nhào, Ngô Kháng Kháng ngoảnh lại nhìn Ngô Bình rồi tức giận nói: “Anh làm gì thế hả?”
Ngô Bình thờ ơ nói: “Cậu còn trẻ mà sao yếu thế?”
Ngô Kháng Kháng hừ nói: “Liên quan đếch gì đến anh!”
Cửa thang máy mở ra, Ngô Kháng Kháng bước nhanh ra ngoài vì sợ Ngô Bình lại đánh mình tiếp.
Thang máy này dành cho hai hộ, mà hai hộ này đều là người nhà họ Ngô. Ngô Kháng Kháng đi tới căn phía Đông rồi gõ cửa, một bà lão mập mạp ra mở cửa.
Trông thấy Ngô Kháng Kháng, bà ta cười híp mắt: “Kháng Kháng, sao lại hút thuốc rồi, mau dập đi, hút thuốc không tốt đâu”.
Ngô Kháng Kháng đáp một tiếng nhưng vẫn ngậm điếu thuốc trong miệng rồi đi vào trong.
Bà lão nhìn thấy nhà Ngô Bình thì lập tức sa sầm mặt.
Trương Lệ vội chào hỏi: “Con chào mẹ”.
Bà lão lạnh mặt nói: “Nhà cô đến đây làm gì?”
Ngô Bình bình tĩnh đáp: “Bà ơi, nhà cháu đến mừng thọ ông”.
Bà lão nhìn Ngô Bình như một người xa lạ rồi nói: “Tiểu Bình đây hả? Lớn quá rồi, ha ha, cháu cũng có hiếu quá nhỉ, mới bảy năm không đến đây chứ mấy!”
Ngô Bình cười xoà nói: “Thì nay cháu đến rồi đây”.
Bà lão tỏ vẻ coi thường, thấy cả nhà Ngô Bình đều đi tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2271869/chuong-272.html