Chương 260
Người đàn ông trung niên đó lùi lại vài bước rồi cúi người chào Ngô Bình: “Cậu Ngô, tôi không biết cậu đang ở đây, tôi xin lỗi”.
Ngô Bình không có ấn tượng nhiều với người này, vì Trác Khang có rất nhiều đàn em, anh chỉ gật đầu nói: “Coi chừng đàn em của ông cho cẩn thận!”
Dứt lời, anh xua tay, La Bằng run lên, đột nhiên cử động được rồi vội đứng dậy nói: “Đại ca…”
Chát!
Người đàn ông trung niên tát cho anh ta một cái rồi tức giận nói: “Im ngay! Mày còn nói thêm một câu nào nữa thì tam băm mày ra ném xuống sông cho cá ăn bây giờ!”
La Bằng sợ đến mức quỳ xuống, thậm chí còn không dám thở mạnh. Anh ta cảm thấy không phải đại ca đang doạ mình, vì ánh mắt của gã thật sự rất đáng sợ.
Người đàn ông trung niên quay lại rồi cúi người xuống nói: “Cậu Ngô, thằng này mắt mù, lát tôi sẽ cắt lưỡi nó, mong cậu bớt giận!”
Ngô Bình thờ ơ nói: “Không cần đâu, ông là người của Trác Khang, tôi sẽ không tính toán, đi đi!”
Người đàn ông khom người rồi đi giật lùi, sau khi ra khỏi cửa hàng thì mới đứng thẳng người lên.
Gã là đàn em của Trác Khang nên biết rõ ông ta đáng sợ đến mức nào. Trác Khang cung kính với Ngô Bình vì anh rất giỏi, ngoài ra vì anh gọi ông ba nhà họ Từ là anh!
Gã biết một khi Ngô Bình nổi giận thì anh chỉ cần gọi một cuộc điện thoại là Trác Khang sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2271841/chuong-259.html