Chương 137
Lúc tài xế chuẩn bị xe, Từ Quý Phi nhỏ giọng nói: “Cậu Ngô, con gái tôi đã bình thường hẳn chưa?”
Ngô Bình gật đầu: “Rồi, thậm chí cô bé đã quên luôn tài tử kia rồi. À, ông hãy cất hết các cuốn sách cổ kia đi, đừng cho cô bé đọc nữa”.
Từ Quý Phi vội đồng ý ngay: “Cậu Ngô đúng là thần y, tôi đây bái phục”.
Ngô Bình cười trừ: “Thần y gì đâu, ông ba, nếu không còn việc gì nữa thì tôi xin phép!”
Từ Quý Phi cười nói: “Cậu đã cứu Chân Chân, tôi cảm kích vô cùng. Nếu cậu không chê thì sau này cứ gọi tôi là anh ba”.
Ngô Bình mỉm cười: “Được, chào anh ba!”
Từ Quý Phi đắc ý cười lớn: “Tốt, nếu tối nay chú em rảnh thì anh sẽ mời chú đi uống rượu”.
Ngô Bình đáp: “Em mong còn không được nữa là!”
Sau khi chào tạm biệt nhau, tài xế đã đưa Ngô Bình đến chỗ của Lư Tuấn Phi.
Bây giờ, nhà họ Lư đã trở thành gia tộc hào môn ở Vân Kinh rồi, nên đương nhiên nơi ở cũng không tầm thường, mà là một căn biệt thự độc lập.
Chiếc xe đỗ trước một căn biệt thự hoa viên, một quản gia đã đứng chờ sẵn bên ngoài, là Lư Tuấn Phi bảo ông ấy ra ngoài chờ Ngô Bình.
Ngô Bình vừa xuống xe thì quản gia đã lên nghênh đón ngay, sau đó cười hỏi: “Cậu Ngô phải không ạ?”
Ngô Bình gật đầu: “Tuấn Phi đâu?”
Quản gia đáp: “Cậu chủ vừa đi ra ngoài, một lát nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2271596/chuong-137.html