Chương 31
Xe chạy được hai mươi phút thì đỗ lại trước một biệt thự ngoại ô. Phong cảnh ở đây rất đẹp, bên ngoài trồng đầy cây cảnh, còn có nước chảy quanh biệt thự, nên lối ra vào duy nhất là cây cầu đá cổ.
Có thể nhìn ra Chu Viễn Sơn rất giàu, căn biệt thự này có giá ít nhất mấy chục triệu.
Xuống xe, Chu Viễn Sơn đích thân mở cửa cho Ngô Bình, mời anh đến phòng khách.
Lúc này vẫn chưa đến năm giờ sáng, trời còn tối, người làm vẫn chưa thức dậy. Thế nên Chu Thanh Nghiên đã đích thân pha trà cho Ngô Bình. Ngay cả ấm trà cũng là ấm tử sa thượng hạng.
Ngô Bình uống mấy tách trà xong, bỗng nói với Chu Viễn Sơn, “Ông lánh đi một lát đi”.
Chu Viễn Sơn không dám hỏi nhiều, lập tức rời khỏi phòng khách.
Vậy là phòng khách chỉ còn Ngô Bình và Chu Thanh Nghiên. Cô ấy vô cùng căng thẳng.
Ngô Bình ra hiệu cho cô ấy ngồi xuống, đoạn nói, “Tôi sẽ khai thông kinh mạch phổi cho cô. Cô cần cởi quần áo ra, không được mặc gì cả”.
Chu Thanh Nghiên vô thức che mặt, gương mặt thanh tú lộ vẻ hoảng sợ.
Ngô Bình khẽ cười, “Yên tâm, tôi sẽ che mắt mình bằng vải đen. Bảo cô cởi quần áo chỉ vì muốn tiện cho việc dùng châm thôi. Sự ngăn cách của vải quần áo sẽ khiến độ chính xác của châm giảm đáng kể”.
Nghe anh bảo sẽ bịt mắt, Chu Thanh Nghiên thở phào, “Vậy thì được”.
Cô ấy tìm một miếng vải đen,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2271388/chuong-31.html