Chương 2345
Vừa nói dứt lời thì một người mặt xám ngoét đi ra khỏi cổng. Đi được vài bước, người đó đột nhiên ngồi bệt ra đất, khóc nức nở. Sau đó vừa khóc vừa mắng: “Trời đánh thánh vật! Mất một nghìn đồng tiền bùa mà vẫn trượt, các người đúng là ăn cướp!”
Anh ta vừa khóc thì bên cạnh đã có hai kẻ mặc quần áo màu đỏ đen lao tới lôi anh ta ra xa, sau đó đánh cho một trận nên thân.
Lão Khanh cảm thấy rất mất mặt, nói: “Cậu Ngô, đó có lẽ là trường hợp ngoài ý muốn thôi”.
Ngô Bình cau mày hỏi: “Người của doanh trại tuần thành ngang ngược như vậy sao? Nhận tiền mà không giúp người ta?”
Lão Khanh: “Tiền này chắc chắn sẽ được hoàn lại một bộ phận. Xảy ra việc thế này, chắc chắn là do có kẻ trả giá cao hơn”.
Ngô Bình: “Loạn quá, chẳng lẽ không có một tiêu chuẩn gì để tuyển chọn hay sao?”
Lão Khanh cười đáp: “Tiêu chuẩn tuyển chọn? Không thể nào, bài kiểm tra quá khó, đã hơn ba trăm năm nay không một ai vượt qua được. Lâu dần bọn họ bỏ luôn bài thi, chuyển thành phỏng vấn và những bài kiểm tra đơn giản.
Ngô Bình: “Có thể khó đến mức nào chứ?”
Lão Khanh: “Thực ra bài thi đó mấy trăm năm trước vẫn có thể tuyển được người. Nhưng không biết tại sao pháp khí dùng để thi đó có vấn đề, dẫn tới số lượng người thi đạt cực thấp. Dần dần người ta cũng không dùng nó nữa”.
Hai người đang nói chuyện thì phía trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/1929342/chuong-2330.html