Lúc này, ông Phúc nhìn về phía Lục Phàm, cả người hơi run lên: "Khoan đãi!"
Lục Phàm mỉm cười: "Nếu tôi đoán không sai, vị này chính là chủ nhân của Thiên Tuyền Sơn Trang, tôi muốn bàn chuyện làm ăn với ông!"
"Cậu có phải họ Lục không?" Ông Phúc nhìn về phía Lục Phàm: "Tên là Lục Phàm?"
"Không sail" Lục Phàm ngạc nhiên hỏi: "Sao ông biết?" “Thiếu gia, là ngài thật sao?" Ông lão tóc bạc đột ngột quỳ xuống, ánh mắt tràn đầy xúc động.
Vẻ mặt của người đàn ông trung niên vừa hốt hoảng vừa bối rối, ông Phúc vốn có lai lịch lớn nên hắn chưa bao giờ thấy ông ấy mất bình tĩnh đến mức này!
"Chắc hẳn là nhận nhầm người rồi!" Lục Phàm lúng túng nói: "Tôi từ nhỏ đã là cô nhi, không phải thiếu gia gì đâu!"
"Hơn mười năm trước, Lục gia gặp hoạ, cả gia tộc đều bị gϊếŧ hại, lão phu mang theo thiếu gia trốn thoát, lúc đó lão phu đã bị thương nặng, nên mới làm lạc mất thiếu gia." Ông lão tóc bạc chảy nước mắt: "Lão phu tưởng sẽ không bao. giờ gặp lại thiếu gia được nữa, không ngờ thiếu gia đã trưởng thành cao lớn như thế này rồi!"
"Cả gia tộc đều bị gϊếŧ hại sao?" Lục Phàm khẽ run rẩy, trong đầu hiện lên ký ức năm tám tuổi.
Lúc đó, toàn thân anh dính đầy máu, một mình lang thang trên đường phố, nếu không được lão đầu cứu, e rằng anh khó giữ được mạng sống.
Anh đeo trên tay chiếc vòng ngọc bích năm xưa, cộng thêm Lục Phàm và cha anh có vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-toan-nang/3463469/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.