“Bệnh nhân đã không còn gì đáng lo ngại nữa nên tôi xin phép!” Lục Phàm chắp tay nói: “Về phần chuyện của nhà họ Thẩm, cứ đợi ông Thẩm có thời gian thì tôi sẽ ghé qua saul”
“Từ từ đã, từ từ đã!” Thẩm Thiên Long kéo Lục Phàm: “Lục thần y đã giúp tôi việc lớn đến thế này sao tôi có thể để cậu đi về như thế được!”
Dứt lời, Thẩm Thiên Long lấy ra một chuỗi chìa khóa: “Đây là chìa khoá của biệt thự Thiên Phúc, tôi tặng nó cho Lục thần y!”
Chủ nhiệm Triệu đứng sững ở một bên, hai mắt gã loé sáng, người khác không biết biệt thự Thiên Phúc đại diện cho cái gì nhưng gã thì biết.
“Trị bệnh cứu người, vốn là nghĩa vụ và cũng là cái tâm của người thầy thuốc, Ông Thẩm là đại tướng có công lớn với quốc gia, tôi càng phải hỗ trợ ông và người nhà ông. Về phần biệt thự này...”
“Lục thần y nếu không nhận, lòng tôi sẽ khó mà an ổn!”
Thẩm Thiên Long thần sắc nghiêm túc: “Mong Lục thần y nhận lấy, coi như là tấm lòng của lão già này!”
“Sư phụ đừng từ chối nữa!” Triệu Hàn Đông cười khẽ: “Nếu không có sư phụ, đứa trẻ đó đã sớm chết!”
Lục Phàm do dự một lát rồi mới gật đầu, nếu là tấm lòng của ông Thẩm, anh cũng không thể cự tuyệt.
Đợi đến khi Lục Phàm rời đi, toàn bộ bệnh viện Thanh Châu như nổ tung, trong đó có không ít người biết về ý nghĩa tồn tại của biệt thự Thiên Phúc.
Mới vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-toan-nang/3444946/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.