“Muộn thế này còn hẹn tôi ra ngoài, không biết có chuyện gì gấp không?”
Mới vừa đi vào quán cà phê, Lục Phàm cười hỏi: “Nếu không phải có chuyện gì quan trọng, Bạch tiếu thư hẳn là sẽ không làm mấy hành động dề gây hiếu nhầm như thế này đâu nhỉ.”
“Vần là Lục tiên sinh hiểu tòi!”
Bạch Tuyết mỉm cười, cô mặc một bộ váy trắng, khí chất nổi bật: “Lục tiên sinh, anh có nghĩ tới việc mở công ty không?”
“Tài sản trong tay tôi nhiều nhất cũng chỉ trăm vạn, làm sao có thể mở công ty!” Lục Phàm cười khố nói: “Đây chẳng phải là khiến người ta chê cười sao.”
“Lục tiên sinh y thuật hơn người, nếu có thể mở công ty y dược, đồng thời nghiên cứu phát triển dược liệu, nhất định có thể làm cho công ty phát triển lớn mạnh.” Bạch Tuyết nói thẳng: “Bạch gia nguyện ý bỏ vốn một ngàn vạn đầu tư cho Lục tiên sinh!”
“Đầu tư bỏ vốn một ngàn vạn?” Lục Phàm cười khổ nói: “Có thể nói cho tòi lý do không?”
“Lục tiên sinh đừng lo, một ngàn vạn này coi như cho Lục tiên sinh mượn, không phải cho không, Bạch gia tôi cũng sẽ không chiếm cổ phần
trong đó.” Bạch Tuyết thẳng thắn: “Đây cũng là ý của ba tôi!”
“Không khen thưởng cho người không có công. Tôi cảm thấy áy náy khi Bạch tiên sinh đối xử tốt với tôi như vậy. Một ngàn vạn đâu phải số tiền nhỏ.” Lục Phàm cười nói: “ít nhất hãy nói cho tôi biết lý do.”
“Lục tiên sinh không phải vật trong ao, Bạch gia đầu tư vào Lục tiên sinh là đang tin tưởng Lục tiên sinh sau này nhất định sẽ không làm Bạch gia thất vọng.” Bạch Tuyết uống một ngụm cà phê nói: “Tập đoàn Dương thị của Dương gia đã dần trở thành ông lớn trong ngành dược phấm, tôi nghĩ chắc tiên sinh cũng không thích thấy tiền chảy về túi Dương gia đâu nhỉ? Nếu tiên sinh có thế đè ép Dương gia thì Bạch gia tôi cũng sẽ có lợi.”
“Thì ra là thế!” Lục Phàm khẽ gật đầu: “Xem ra Bạch gia chủ là cố ý giúp tôi.”
“Là mối quan hổ trợ đôi bên cùng có lợi, Lục tiên sinh không cần lo lắng!” Bạch Tuyết mỉm cười nói: “Dù sao chuyện này cũng có ích cho Bạch gia, huống chi Lục tiên sinh còn là người có ơn với Bạch gia!”
“Ý tốt của Bạch tiên sinh vừa lúc khớp với mục tiêu của tôi nên tôi rất vui lòng tiếp nhận, đợi công ty bắt đầu hoạt động, tôi sẽ đến tận nhà để cảm ơn!” Lục Phàm nghiêm túc nói.
Bạch Tuyết vẻ mặt vui mừng, Lục Phàm có thể tiếp nhận sự giúp đỡ của Bạch gia đối với Bạch gia cũng là chuyện vui.
Bạch Thiên Thần đã sớm nhìn ra Lục Phàm không phải vật trong ao, chỉ sợ không bao lâu nữa, Lục Phàm sẽ lột xác hướng về trời cao.
Ngồi trong quán cà phê một lúc, Bạch Tuyết mới cười nói: “Đây là hợp đồng của công ty, đã bán đấu giá, tổng tài sản là một ngàn vạn!”
“Xem ra Bạch gia đã hành động từ sớm!” Lục Phàm cười khổ: “Ngay cả công ty cũng thu mua xong cả rồi.”
“Làm việc cho Lục tiên sinh đương nhiên cần phải tận tâm tận lực, có lẽ sau này chính Bạch gia sẽ cần Lục tiên sinh giúp đỡ.” Bạch Tuyết thâm ý nói.
Trước đó không lâu, Bạch gia điều tra qua Lục Phàm, biết được Lục Phàm có quan hệ mật thiết với Thanh Long môn, trong rất nhiều cơ sở làm ăn ở Thanh Châu, Bạch gia sẽ không sợ ai, nhưng sẽ kiêng dè Thanh Long môn, ngược lại bên kia cũng đề phòng Bạch gia bọn họ. vổn là hai đối tác nếu kết hợp với nhau sẽ nắm gọn Thanh Châu trong tay nhưng lại cứ không cách nào làm thân với nhau được!
Nhưng nếu Lục Phàm có thế thay Bạch gia kết nối quan hệ bền vững với Thanh Long mòn,
hơn ngàn vạn này bỏ ra quá xứng đáng.
Ngồi trong quán cà phê một lúc, Bạch Tuyết đứng dậy, cười nói: “Lục tiên sinh ngày mai có thể đến công ty xem một chút. Dù sao hợp đồng đã tới tay, hiện tại anh là chủ hợp pháp của công ty. Thời gian đã không còn sớm, tôi xin phép đi về trước.”
Lục Phàm gật đầu, đồng thời cầm hợp đồng giữ chặt trong tay.
Lần này xuống núi, nếu theo ý muốn của lão đầu thì anh sẽ kết hôn với Dương Giai Kỳ, ai mà ngờ lại bị Dương gia khinh thường, hiện tại có cơ hội đạp Dương gia dưới chân, anh sẽ không dễ dàng buông tha đáu.
Vừa bước ra khỏi quán cà phê, Lục Phàm liền đi về phía xóm người lao động.
Hai bên đường tối tăm, còn chưa vào cửa thôn, liền có mấy người đi về phía Lục Phàm.
“Lục tiên sinh, cuối cùng anh cũng đến rồi!”
Người dẫn đầu là Đại Trang, người của Thanh Long môn.
“Sao anh lại tới đây?” Lục Phàm khẽ cau mày: “Đêm khuya rồi mà.”
“Lục tiên sinh bận rộn, ban ngày gần như tôi không tìm được Lục tiên sinh, nên buổi tối đành phải đợi ở chỗ này!” Đại Trang bất đắc dĩ nói: “Môn
chủ có lời mời đến Lục tiên sinh, không biết Lục tiên sinh có tiện không?
Mấy ngày nay Thanh Long môn đã giúp anh nhiều việc, Lục Phàm đâu phải không biết, Hàn Vân Hải đã tự mình mời, nếu anh không đi cũng không tốt lắm.
“Cảm ơn Lục tiên sinh!” Đại Trang vội vàng nói cảm ơn, đồng thời ra dấu tay, mời Lục Phàm bước lên xe.
Không lâu sau đó bọn họ đã đến một tòa cao ốc khí thế, thoạt nhìn đèn đuốc sáng trưng, trên tầng cao nhất của tòa nhà, Hàn Vân Hải ngồi ở ngoài ban công, ánh mắt ngạo nghễ nhìn xuống toàn bộ thành Thanh châu.
Lục Phàm vừa đến, Hàn Vân Hải vội vàng đứng dậy: “Lục tiên sinh, cậu cuối cùng cũng đến rồi!”
Hàn môn chủ tự mình mời, tôi sao có thể không đến.” Lục Phàm mỉm cười nói: “Không biết
Hàn môn chủ mời là vì chuyện gì?”
“Nói thật với tiên sinh, Thanh Long môn dù rất lớn, nhưng chỉ giới hạn ởthành Thanh Châu.” Hàn Vân Hải thẳng thắn nói: “Lục tiên sinh là người tôi phi thường tin tưởng năng lực, cho nên tôi muốn mời Lục tiên sinh gia nhập Thanh Long môn.
“Gia nhập Thanh Long môn?” Lục Phàm hơi kinh ngạc: “Tôi với Thanh Long môn có quan hệ gì đâu? Vì sao phải gia nhập?”
Hàn Vân Hải vẻ mặt cung kính: “Chỉ cần Lục tiên sinh đồng ý, Thanh Long môn sẽ do Lục tiên sinh làm chủ, sai đâu đánh đó!”
Đại Trang giật mình, lời nói của Hàn Vân Hải tức là để Lục Phàm giữ vị trí môn chủ… kính trọng như này có hơi quá mức!
“Tôi ….Thanh Long môn tôi không có hứng thú!” Lục Phàm lắc đầu: “Hàn môn chủ coi trọng tôi quá!”
“Lục tiên sinh, anh thật sự muốn từ chối tôi sao?” Hàn Vân Hải bất đắc dĩ nói: “Tôi thành tâm mời tiên sinh mà!”
Không ai ngờ được tiếp theo Hàn Vân Hải quỳ xuống luôn, Lục Phàm đã cứu hắn một mạng, thủ đoạn của Lục Phàm càng không tầm thường, vậy nên Hàn Vân Hải hắn mới trịnh trọng như thế này!
“Đừng nói nữa, tôi không đồng ý!”
Lục Phàm không chút do dự xoay người rời đi, Thanh Long môn là một thế lực không tầm thường, nếu anh có thế tiếp quản, quả thực có thể khống chế cả thành Thanh Châu này, nhưng đây không phải là điều anh muốn!
Nhìn thấy Lục Phàm rời đi, Hàn Vân Hải vẻ mặt bất đắc dĩ, Đại Trang tò mò: “Mòn chủ, lần này hy sinh lớn quá rồi!”
“Cho dù hy sinh lớn hơn nữa thì Lục tiên sinh vẫn không muốn gia nhập Thanh Long môn chúng ta!” Hàn Vân Hải bất đắc dĩ lắc đầu: “Thanh Long môn muốn phát triển hơn nữa, nhất định phải có nhiều thủ đoạn lợi hại hơn bây giờ.”
“Mòn chủ yên tâm. chúng ta và Lục tiên sinh có quan hệ tốt. Lục tiên sinh sẽ không khoanh tay mặc kệ nếu Thanh Long môn gặp khó khăn đâu.” Đại Trang tự tin nói.
Hàn Vân Hải gật đầu, không nói thêm gì nữa.
Đợi đến sáng sớm ngày hôm sau, Lục Phàm đi tới địa chỉ trên hợp đồng, vừa mới đi vào công ty, liền nhìn thấy đông đảo nhân viên đang vui đùa ầm ĩ, hoàn toàn không có ai đang làm việc…
“Vị tiên sinh này, anh đang tìm người sao?” Một nhân viên nhìn về phía Lục Phàm.
‘Tim người phụ trách nơi này của mấy người
đó!” Lục Phàm gật đầu nói.
Thư ký có chút tò mò, nhưng cũng không hỏi thêm nữa, chỉ vào văn phòng phía trước nói: “Quản lý Trần đang ở trong đó, anh ta là người phụ trách bộ phận dược phẩm.”
Lục Phàm không chút do dự, xoay người đi vào. Quản lý Trần đang xem tư liệu, trên sống mũi đeo cặp kính dày cộp.
“Anh là ai? Tại sao anh vào mà không gõ cửa?” Quản lý Trần cau mày nói: “Anh không thấy tôi đang bận à?”
“Xét về mặt pháp luật thì tôi là chủ của công ty dược phấm Thái Khang.”
Lục Phàm cầm hợp đồng trong tay, ánh mắt lộ vẻ bình thản.
Quản lý Trần giật mình, vội vàng đứng lên: “Xin chào, tôi là quản lý ở đây!”
“Tôi biết.” Lục Phàm gật đầu, ngồi xuống: “Đây là hợp đồng, anh kiếm tra đối chiếu một chút đi!”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]