Nghe ông lão nói xong, ông chủ đau lòng đấm ngực dậm chân, vội vàng đuổi theo ông cụ lúc nãy, ông cụ ngoại trừ bát sứ Thanh Hoa, còn có mấy cái bình hoa nữa, có khi đều là đồ cố có giá, nếu có thể thu mua được biết đâu cũng có lợi nhuận khổng lồ.
Lục Phàm và Lâm Khả Nhi đi trên phố đồ cố, thấy ông chủ lúc nãy hoảng hốt như vậy, tính nhiều chuyện nối lên, có chút tò mò.
Không lâu sau, ông chủ quả nhiên tìm được ông cụ: “ông lão, bình hoa kia của ông còn không?”
“Còn chứ.” Ông cụ vừa ăn bánh bao vừa nói: “Tôi bán một cái bát tận ba ngàn, mấy cái bình hoa này giá trị hơn, có lẽ phải hơn một vạn đấy!”
“Đây không phải tăng giá quá rồi sao?” Sắc mặt ông chủ tối sầm: “Mấy cái bình hoa này tôi ra giá năm ngàn, ông thấy thế nào?”
“Hừ, lúc trước tôi chỉ cần cậu thêm ba trăm thôi cậu còn không chịu, đúng là mặt trời mọc ở phía tây.” ồng cụ vẻ mặt kinh ngạc sau đó cười nói:” Thấp hơn một vạn, tòi cũng sẽ không bán.”
Ông chủ bất đắc dĩ gật đầu đồng ý: “Một vạn thì một vạn, mấy bình hoa này tôi mua hết:”
ông cụ cũng rất dứt khoát, nhanh chóng bán bình hoa cho ông chủ, kỳ thật trong lòng lão biết rất rõ vật tố tiên đế lại cũng chỉ có cái bát là Lục Phàm đã nhanh tay mua kia, còn mấy cái bình hoa này thì do lão hồi còn trẻ mua về trang trí trong nhà, căn bản chả đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-toan-nang/3444932/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.