Chương trước
Chương sau
Trương Dũng mắng to: “Thằng kia mày điên rồi hả? Ngay cả người của công ty vệ sĩ Thái An cũng dám đánh, không thấy bọn họ đông như vậy hay sao?’

Lục Phàm cũng không thèm để ý, kéo Lâm Khả Nhi đi ra ngoài, gã đeo kính râm cũng chậm rãi đứng dậy, tức giận tột độ gào lên: “Lôi thằng chó này đi chém thành tám mảnh cho tao! Hôm nay một đứa cũng đừng hòng rời đi.”

Đám người Trương Dũng sợ hãi run rấy, bị một đám đàn ông mặc âu phục bao vây, bọn hắn thậm chí lủi đi, trốn ở sau lưng của mấy nữ sinh, ít nhất có nữ sinh đứng ở phía trước, mấy tên vệ sĩ này sẽ không dề dàng tấn công.

Câu lạc bộ vô cùng hỗn loạn, ánh đèn nhấp nháy không ngừng, rất nhiều bạn học nhìn về phía Lưu Huyền Hào nhưng hắn cũng bất lực không thế làm gì, tuy rằng nhà hắn có tiền có thế, nhưng cũng chỉ là công xưởng nhỏ, so với công ty vệ sĩ Thái An, còn lâu mới bằng được!

Lâm Khả Nhi và Lâm Giai sợ tới phát run, dựa sát vào phía sau Lục Phàm.

Lục Phàm không thèm đế ý, cảnh tượng như thế này, anh thấy muốn nhàm rồi, căn bản không thành vấn đề.

“Khoan đã!”

Đúng lúc này, một thanh âm từ bên ngoài vọng vào.

“Đứa nào không biết điều đấy, dám phá hỏng chuyện tốt của tao!”

Gã đeo kính râm mắng to, xoay người nhìn ra bên ngoài, nhìn thấy người đang đi tới, lập tức sợ đến hoảng loạn: “Thì ra là anh Đại Trang, sao anh lại tới đây?”

“Ngay cả người mà Thanh Long môn đang bảo vệ mày cũng dám động thủ?” Đại Trang lạnh lùng nói: “Từ khi nào công ty vệ sĩThái An lại mạnh như vậy?”

“ở đây có người Thanh Long môn á?” Gã đeo kính râm vội vàng cười hối lỗi: “Cái này em không biết, anh Đại Trang tha tội cho em!”

Chát…

Đại Tráng hung hăng tát gã một cái: “Này thì mắt chó không biết nhìn người này!”

Gã đeo kính râm liên tục nhận lỗi, cũng không biết đắc tội với thần tiên phương nào, ở thành Thanh Châu này, ngoại trừ Thanh Long môn, bọn họ cũng không sợ ai.

“Lục tiên sinh!” Đại Trang ôm quyền đi về phía Lục Phàm: “Khiến tiên sinh hoảng sợ rồi.”

“Không sao đâu.” Lục Phàm xua tay, mỉm cười với Lâm Khả Nhi và Lâm Giai: “Chúng ta có

thể đi rồi!”

Lâm Khả Nhi và Lâm Giai ở một bên sững sờ, cảm thấy giống như nằm mơ, vừa rồi còn bị uy hiếp đe doạ, bây giờ lại được cho phép đi, gã đeo kính râm còn bị ăn một cái tát, hai cô gái cảm thấy mọi chuyện quá mức ly kỳ.



Ngay cả Trương Dũng cũng ngạc nhiên không kém, mãi vẫn chưa tỉnh táo lại, chỉ có Lưu Huyền Hào hai mắt sáng ngời, qua tình huống như thế này có thế thấy được thân phận của Lục Phàm tuyệt đổi không tầm thường.

“Lâm Giai, cô đừng có hòng bỏ rơi bọn này!” Trương Thiến vội vàng nói: “Cô mà đi thì tụi này khó thoát, hôm nay là sinh nhật của cô, bọn này mới tới đây tham gia!”

Lâm Giai có chút khó xử, cô có thể đi cũng là nhờ quan hệ bạn bè thân thiết với Lâm Khả Nhi, trong tình huống này, cô cũng không dám nhiều lời.

Lâm Khả Nhi ngược lại có lòng tốt, hỏi Lục Phàm: “Anh Lục Phàm, bọn họ đều là bạn học của em, có biện pháp hay không…”

Lục Phàm nhìn thoáng qua Trương Dũng, lại xoay người nhìn Trương Thiến: “Mấy người cũng muốn đi?”

Hai người vội vàng gật đầu, ánh mắt tràn ngập sự cung kính, bọn họ biết, Lục Phàm có khả

năng giải quyết được việc này.

“Nể mặt mặt Khả Nhi, tôi thử xem!”

Lục Phàm gọi Đại Trang qua một bên, cười nói: “Tại sao anh tại sao lại ở đây? Mấy chuyện xảy ra gần đây, đều cùng Thanh Long môn có quan hệ đó, chẳng lẽ là Thanh Long môn bên anh cố ý sắp xếp an bài?”

“Lục tiên sinh nói đùa, môn chủ rất quan tâm đế ý Lục tiên sinh, cổ ý phái người âm thầm đi theo Lục tiên sinh!” Đại Trang vội vàng nói: “Mặc kệ Lục tiên sinh có chuyện gì, chỉ cần Thanh Long môn ra mặt, nhất định có thế giải quyết được cho ngài!”

“Anh ta thật sự có tâm, nếu có thời gian, tôi sẽ mời anh ấy một bữa cơm.” Lục Phàm gật gật đầu: “Mấy người này đều là bạn, cũng không cần làm khó bọn họ, anh giúp tôi giải tán cái đám Thái An đang bao vây đi!”

“Nghe theo Lục tiên sinh!” Đại Trang gật đầu, nhìn về phía gã đeo kính râm.

Trong vài ba câu, gã đeo kính râm gật đầu không dưới mười lần, cuối cùng người gã mang đến toàn bộ rút lui hết, bản thân gã càng không dám ở lại.

Thấy mọi người rời đi, Đại Trang mới ôm quyền nhìn Lục Phàm: “nếu không còn chuyện gì nữa, xin phép tiên sinh, tôi đi trước!”

Lục Phàm gật gật đầu, cũng không để ý lắm, anh có thế nhìn ra, Hàn Vân Hải cố ý mời chào anh, mặc kệ anh gặp phải chuyện gì, Thanh Long môn đều sẽ ra mặt giải quyết cho anh.

Bất quá như vậy cũng tốt, ít nhất anh không cần tự mình ra tay.

“Thời gian đã không còn sớm, chúng ta phải về nhanh một chút. “Lục Phàm nói: “Về nhà muộn, bà nội sẽ trách anh.”

Lâm Khả Nhi vội vàng gật đầu, cô vốn tưởng rằng Lục Phàm là người cực kỳ bình thường, nhưng chẳng biết tại sao, trải qua việc vừa rồi, Lục Phàm ở trong lòng cô, trở nên có chút thần bí.

Chờ sau khi bọn họ rời đi, Trương Dũng thở dài một hơi, trực tiếp nằm vật trên nền đất: “Tối nay quá nguy hiếm, nếu không có tên họ Lục kia, tôi thật sự tiêu đời đó.”



“Không thể nói như vậy, có anh ta đúng là không tệ, nhưng cho dù không có, gã đeo kính rám kia cũng sẽ không làm gì chúng ta.” Trương Thiến nói, cô ta không ưa Lục Phàm nên kiên quyết phủ nhận công sức của anh.

Vài tên bạn học ở bên cạnh có chút xem thường nhìn cô, lúc gã đeo kính ở đây, cô ta là người nhát gan nhất, bây giờ mở miệng nói chuyện được rồi thì muốn trở mặt?

“Là chúng ta đánh giá thấp anh ta!” Lưu

Huyền Hào cười khẽ: “Trách không được anh ta có được trái tim của người đẹp, sợ là thực lực còn chưa thực sự lộ ra cho người khác thấy đâu.”

Trương Dũng gật đầu: “Nếu như không có thực lực, làm sao ép được đám vệ sĩ công ty Thái An rút lui.”

Trên đường đi, Lâm Khả Nhi nhìn Lục Phàm: “Anh Lục Phàm, anh rốt cuộc là ai?”

“Anh đương nhiên là anh Lục Phàm của em.” Lục Phàm xấu hổ cười nói: “Chẳng lẽ ngay cả chuyện này cũng phải nghi ngờ.”

“Nhưng tối nay, tại sao bọn họ đều nghe lời anh.” Lâm Khả Nhi vẻ mặt khó hiểu.

“Có lẽ là do anh đẹp trai đó!” Lục Phàm bất đắc dĩ nói: “Đừng hỏi, cũng không cần bận tâm những chuyện đó. Em chỉ cần đến trường, học tập chăm chỉ, không bao lâu nũa là sẽ tốt nghiệp, bước vào xã hội sẽ phải chịu rất nhiều áp lực đó.”

“Em biết, em sẽ cố gắng.” Lâm Khả Nhi nghiêm túc nói: “Cố gắng để lo cho cuộc sống của bà nội và anh Lục Phàm ngày càng tốt hơn!”

“Vậy là được rồi!”

Lục Phàm gật đầu, lộ ra nụ cười vui mừng.

Mà ở trong xóm người lao động, bà Quế Hoa vẫn ngồi trong sân, thoạt nhìn có chút mệt mỏi, nhưng vẫn kiên trì ngồi đợi.

Sau khi hai người Lục Phàm về, bà mới yên lòng, dù sao bây giờ trời đã khuya như vậy, nếu như còn không về có khi bà sẽ thức đến sáng.

“Bà nội, muộn thế này sao bà còn chưa ngủ?” Lâm Khả Nhi đi tới bên cạnh bà cụ.

Đương nhiên là đang chờ các con, tối nay đi chơi về quá muộn, sau này không được về muộn như này nữa.” Bà Quế Hoa nghiêm túc nói: “Bên ngoài người xấu đầy ra đó, xảy ra chuyện gì làm sao bây giờ.”

“Không sao! Có anh Lục Phàm ở đây, chắc chắn sẽ không sao đâu.” Lâm Khả Nhi làm nũng.

Bà Quế Hoa liếc mắt một cái: “May có tiếu Phàm đi với con, bằng không bà đã sớm đi tìm con, con lớn lên xinh đẹp như vậy, ở bên ngoài không an toàn!”

“Bà nội yên tâm, sau này có con ở đây, Khả Nhi sẽ không có chuyện gì.” Lục Phàm cười nói: “Đã không còn sớm rồi, chúng ta cũng nghỉ ngơi thôi,”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.