“Thì ra là thế!" Lục Phàm khẽ gật đầu: "Cho dù là môn chủ của mấy anh cũng không dám làm vậy với tôi đâu, lá gan của anh lớn đấy chứ.”
“Tôi nào dám!”
Đầu trọc bị dọa sợ, hai chân nhũn ra, gã biết địa vị của Lục Phàm ở Thanh Long môn rất cao. Ngay cả Hàn Vân Hải cũng cung kính với Lục Phàm, huống chi là lớp đàn em như gã.
Tần Hoài An ngạc nhiên sửng sốt, người hắn thuê tới cung kính với Lục Phàm thế kia thì còn đánh đấm thế nào được, đây là chuyện gì vậy?
“Quên đi, chỉ là một chuyện nhỏ, tôi cũng không so đo với anh làm gì”. "Lục Phàm xua xua tay.
"Cảm ơn Lục tiên sinh, cảm ơn Lục tiên sinh!" Gã đầu trọc vội vàng gật đầu, căm tức nhìn Tần Hoài An: “Thằng nhãi mày nghĩ mày là ai, còn dám động thủ với Lục tiên sinh!”
Nói xong lại thụi cho Tần Hoài An mấy quyền, đồng thời sai đàn em đè Tần Hoài An lại, đợi Lục Phàm xử lý.
"Lục tiên sinh, chuyện này xử lý như thế nào?" Đầu trọc hỏi: "Tần Hoài An này không phải là người tốt, nếu không phải do thằng oắt đó, tôi cũng không.....suýt tí... đánh...Lục tiên sinh.”
"Dạy cho thằng đó một bàn học đi, bài học nào để nó nhớ lâu một chút, về sau nếu nó còn dám làm bậy, thì phế cả hai hai tay hai chân nó!"Lục Phàm hung ác nói: "Tôi ngược lại muốn nhìn một chút, bên trong đại học Thanh Châu kia, còn có tên nào dám khiêu khích ông đây."
Tần Hoài An bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-toan-nang/3444926/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.