“Không ngờ thằng đó thật sự gặp vận may như vậy, thoắt cái đã kiếm được một trăm vạn.”
Dương Giai Kỳ lạnh lùng nói: "Cũng chỉ kéo dài vài ngày thôi, chẳng bao lâu nữa, anh ta sẽ không ở lại thành Thanh Châu này được nữa đâu!"
“Mẹ nó, hôm nay bị thằng đó hại thê thảm!
Thẩm Nguy mặt mày âm trầm: "Tôi vậy mà đắc tội với Liễu đại sư nổi tiếng ở khắp Giang Nam, nếu bị cha tôi biết được, sợ là sẽ đánh gãy hai chân của tôi!"
“Thẩm thiếu gia, anh đừng hoảng sợ như vậy, Liễu đại sư cũng đâu biết anh là ai, làm sao mà trách anh được." Dương Giai Kỳ an ủi.
“Hừ, vốn là chuyện của cô, người chịu thiệt lại là tôi!" Thẩm Nguy cay cú.
Rời khỏi phòng đấu giá, Lục Phàm xoay người đi tới tiệm thuốc, trong tay anh có một trăm vạn, bây giờ không cần lăn tăn tiền mua thuốc nữa.
Thần Y quán, ở cách đại học Thanh Châu không xa, Lục Phàm vừa mới tiến vào liền ngửi được mùi thuốc tràn ngập toàn bộ y quán.
“Phiền cậu giúp tôi bốc thuốc theo danh sách này!" Lục Phàm lấy ra một tờ giấy ghi danh sách dược liệu.
Cậu nhân viên đứng sau quầy cầm tờ danh sách Lục Phàm đưa, đọc lướt qua, khẽ nhướng mày: "Mấy loại thuốc này đều xung đột với nhau, dùng chung không tốt cho sức khoẻ đâu, anh muốn chế thuốc sao, hay là muốn làm gì khác?"
“Không sao, chỉ cần lấy cho tôi đủ dược liệu và đúng số lượng trên giấy tôi đưa là được." Lục Phàm mỉm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-toan-nang/3444923/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.