- Đại..........đại ca, muội..........muội là muội muội ruột của huynh, BạchThiên Hoan chẳng qua chỉ là một người ngoài, sao huynh có thể vì mộtngười ngoài mà dọa dẫm muội như vậy?
- Lạc Lạc, muội hư quárồi, đừng nói Hoan muội muội là nữ nhân ta nhận định, cho dù nàng ấy chỉ là một người xa lạ thì việc muội không phân phải trái hại tính mạngngười khác cũng là điều không thể tha thứ!
Một cơn gió lạnh thổi tới, Hạng Hân Lạc lạnh lẽo toàn thân run rẩy, nàng tủi thân nước mắt rưng rưng.
- Đại ca...........đại ca, muội chỉ............chỉ là không muốn huynh bị cướp đi thôi.
Nàng nhỏ giọng khóc nói lên tiếng lòng của mình:
- Từ nhỏ, ánh mắt huynh chỉ nhìn muội, nhưng, từ sau khi Bạch Thiên Hoanxuất hiện, huynh không còn nhìn muội nữa, cho nên muội hận nàng ta!
Hạng Nguyên Hoán thất vọng nhìn nàng.
- Bản thân muội ở nơi này tự kiểm điểm lại mình đi.
- Đại ca, bên trong rất nguy hiểm, huynh đừng đi!
Hạng Hân Lạc quýnh lên kéo tay áo Hạng Nguyên Hoán.
Kèm theo tiếng “rẹt”, Hạng Nguyên Hoán trực tiếp xé rách phần vải bị HạngHân Lạc kéo, rồi dùng khinh công nhanh chóng rời khỏi tầm mắt mọi người.
Nhìn miếng vải trong tay, Hạng Hân Lạc tuyệt vọng ngã ngồi trên mặt đất.
- Đại ca, đại ca, nữ nhân kia có gì tốt? Cho dù mạo hiểm tính mạng, huynh cũng muốn đi cứu nàng ta?
Hạng Hân Lạc tức giận ném miếng vải trên mặt đất, dùng sức giẫm lên trút giận:
- Bạch Thiên Hoan, đều tại ngươi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tieu-vuong-phi/2994468/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.