Hạng Nguyên Hoán đột nhiên lên tiếng khiến Bạch Thiên Hoan quay đầu lại, hai mắt khó hiểu đón lấy ánh mắt của hắn.
Ánh mắt Hạng Nguyên Hoán rực lửa nhìn chằm chằm nàng, trái tim nàng bỗng chốc rối loạn.
Nghĩ đến trước kia Hạng Nguyên Hoán từng nhiều lần truy hỏi chuyện nàng gảcho hắn, mặt nàng lại đen đi mấy phần, nghiêm mặt nhắc nhở hắn:
- Ngươi cũng không nhìn xem đây là nơi nào?
Hạng Nguyên Hoán liếc bốn phía xung quanh, vô tội chớp chớp mắt:
- Nơi này thì sao? Không phải nơi bàn luận chuyện này à?
Nơi bàn luận chuyện này? Hắn muốn cho mọi người đều biết sao? Còn ngại chưa đủ mất mặt?
- Ngươi muốn ta nói bao nhiêu lần? Giữa ta và ngươi………….
Bạch Thiên Hoan áp chế cơn giận, nặn ra từng chữ từng câu từ kẽ răng, giọng nói hơi nâng cao.
Lời vừa nói một nửa thì Hạng Nguyên Hoán lạnh nhạt ngắt lời nàng.
- Hoan muội muội, nàng có phải nghe lầm câu hỏi của ta không?
Hạng Nguyên Hoán khóe mắt và khóe miệng đều đang cười, thoải mái dựa vàolưng ghế, nụ cười tuấn mỹ khiến người ta nhìn mà cảm thấy rất mê hoặclòng người.
Nghe lầm?
- Ngươi lúc nãy hỏi gì?
Bạch Thiên Hoan sửng sốt rồi ấp úng hỏi.
- Lúc chúng ta mới vào trà lâu, không phải có người đang thảo luận hộiđấu thú lần này có người tay không đấu với mãnh hổ sao, mọi người đềuđoán xem rốt cục là người thắng hay hổ thắng.
- Ngươi lúc nãy là hỏi ta, người thắng hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tieu-vuong-phi/2994459/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.