Sáng sớm, ánh nắngrực rỡ ngoài cửa sổ chiếu vào khiến cả phòng ấm áp, ngoài đường đã náonhiệt hẳn lên, tiếng ồn ào buổi sáng khắp nơi cũng báo hiệu một ngày mới bận rộn. 
Trong phòng, Bạch Thiên Hoan từ từ tỉnh lại từgiấc ngủ say, hàng mi dài như cánh chim khẽ run rẩy, mí mắt mở ra, để lộ đôi con ngươi sáng ngời như bảo thạch. 
Giấc ngủ này củanàng tương đối thoải mái, cả đêm không mộng mị cho tới hừng sáng, trướckia nàng luôn bị ác mộng làm thức tỉnh vào nửa đêm canh tư, sau khi đếncổ đại đây là lần đầu tiên nàng ngủ thoải mái như vậy. 
Có lẽ vì hôm qua quá mệt nhỉ? Trong lòng nàng nghĩ. 
Nàng định duỗi cánh tay mệt mỏi, nhưng vừa nhúc nhích thì phát hiện tay mình bị thứ gì đó đè lên khiến nó không thể nào nhấc lên. 
Thứ gì đang đè nàng? 
Nàng nghi hoặc nhìn cánh tay mình, không ngờ lại nhìn thấy một cánh taykhông thuộc về mình, vừa nhìn đã biết cánh tay đó không phải của nữ tử,mà vải vóc xiêm y kia hôm qua nàng lại càng thấy vô số lần. 
Ánh mắt không dám tin nhìn theo cánh tay kia thì quả nhiên thấy gương mặt của Hạng Nguyên Hoán. 
Lúc này hắn vẫn đang ngủ say, mà cả người nàng đều nằm trong ngực hắn, cáigối tối qua nàng thấy vô cùng thoải mái lại ………….là cánh tay của hắn. 
Gương mặt hắn gần ngay trước mắt, gần đến mức nàng có thể thấy từng lỗ chânlông trên mặt hắn, khoảng cách như thế bỗng chốc khiến tim nàng đập mấtkhống chế. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tieu-vuong-phi/2994441/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.