Cực ít khi thân cận như vậy với nam tử, hơn nữa……..còn là tư thế ám muội này, Bạch ThiênHoan chỉ cảm thấy trái tim đập dữ dội, nàng rất nỗ lực mới có thể khốngchế chính mình không để hắn phát hiện sự hoảng hốt của nàng. 
Lời Hạng Nguyên Hoán vừa dứt, Bạch Thiên Hoan liền lấy trong ống tay áo ramột cây ngân châm đặt ngay thắt lưng hắn, nghiêm túc cảnh cáo: 
- Nếu thế tử gia không sợ chết thì cứ tiếp tục. 
- Chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu, chẳng lẽ Hoan muội muội chưa từng nghe qua những lời này sao? 
Hạng Nguyên Hoán thấy sự tức giận trong mắt nàng thì chóp mũi chuyển đến bên cổ nàng, rất thơm………….rất giống với nữ nhân đêm đó. 
Đêm đó, thứ thôi thúc hắn là thuốc, nhưng thứ khiến hắn mê say lại là mùi thơm trên người nàng. 
Nếu không phải hiện tại thời cơ không thích hợp, hắn thật rất muốn chiếm trọn nàng. 
- Họ Hạng, ngươi………. 
- Suỵt~~~ 
Hơi thở của Hạng Nguyên Hoán lơ lửng bên tai nàng, hắn nhỏ giọng nhắc nhở nàng: 
- Người của thái tử đang ở bên ngoài, nàng bây giờ nếu đẩy ta ra thì sẽ bị phát hiện đó! 
Qua nhắc nhở của Hạng Nguyên Hoán, Bạch Thiên Hoan cẩn thận phân biệt thìquả nhiên phát hiện ngoài phòng có tiếng vang rất nhỏ, có người đangrình xem trong phòng. 
Bạch Thiên Hoan trừng hắn: 
- Vừa khéo, mượn lần này cho thái tử điện hạ biết, hai chúng ta quan hệgì cũng không có, tiện thể trả lại trong sạch cho ta. 
- 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tieu-vuong-phi/2994435/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.