Nghĩ như vậy Sở Lưu Nguyệt đi tới trước mặt Tiêu Tiêu sau đó đứng song song cùng nàng rồi cúi đầu nhìn phía dưới, nhanh chóng nói:
- Hôm nay ta muốn vẽ cũng không phải cái mọi người vẫn hay thấy trước kia mà là một cách vẽ mới do ta nghĩ ra, cách vẽ này có tên là vẽ tranh trừu tượng. Loại tranh này không giống với tranh bình thường, nóđược xưng là tranh của linh hồn. Cái gọi là tranh của linh hồn chính là người lương thiện vẽ có thể nhìn ra hình ảnh lương thiện, người có lòng hảo tâm có thể nhìn thấy sự thanh thản, thoải mái trong tranh của ta. Cũng giống như vậy, nếu người không tốt sẽ thấy được những thứ dơ bẩn, người độc ác sẽ thấy ma quỷ bên trong tranh.
Sở Lưu Nguyệt nói xong người dưới đài đều quay sang nhìn nhau thật lâu không nói được tiếng nào, ai nấy đều ngây người cảm thấy quá mức kinh ngạc. Không phải chỉ là một bức tranh thôi sao? Làm sao có thể thần kỳ như vậy? Người lương thiện thì nhìn ra hình ảnh lương thiện, người không tốt sẽ thấy những vật dơ bẩn, kẻ ác sẽ thấy ma quỷ, thật sự linh vậy sao?
Trong đám đông có người kêu lên:
- Rốt cuộc là thật hay giả?
- Đúng vậy a, vẽ đi vẽ đi, chúng ta muốn nhìn xem bức tranh trừng tượng là như thế nào.
- Ta là người tốt nhất định sẽ nhìn thấy thứ đẹp đẽ.
- Đúng, ta là người thiện lương nhất định sẽ thấy hình ảnh lương thiện.
Không ít người nói theo, vốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-the-tu-phi/2512844/chuong-55-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.