Trong phòng, Sở Lưu Liên mím môi cười, quanh thân bày ra khí chất tao nhã, khuôn mặt xinh đẹp kết hợp một thân áo trắng càng thướt tha yểu điệu, phảng phất như trích tiên không nhiễm khói lửa nhân gian. Khó trách nam tử ở Kinh Thành đều muốn cầu hôn nàng ta. Sở Lưu Liên cũng có suy tính của mình, tại thời điểm này nàng sẽ không quyết định gả cho ai, bởi vì nếu gả thì nàng phải gả cho người có thân phận cao quý trong Hoàng Thất, người có thể trở thành Thái Tử trong tương lai, sau đó sẽ trở thành Hoàng Thượng, còn nàng nghiễm nhiên sẽ trở thành Hoàng Hậu. Tuy bây giờ Tĩnh Vương Gia đang được Hoàng Thượng coi trọng, nhưng chuyện trong Hoàng Thất có thể thay đổi trong chớp mắt, không ai có thể lường trước.
Ai biết được giây tiếp theo mọi sự sẽ thay đổi như thế nào, nếu nàng chọn sai quân bài thì chẳng phải đến lúc đó sẽ lỗ lớn sao? Sở Lưu Liên nàng sẽ không làm chuyện mà bản thân mình không nắm chắc. Về phần lời nói với Tĩnh Vương Gia lúc trước, chẳng qua là nàng muốn tạo một đường lui mà thôi. Nhưng Sở Lưu Liên cũng không ngờ tới Tĩnh Vương Gia vì thể hiện quyết tâm của hắn mà hưu Sở Lưu Nguyệt ngay trước cửa Vương Phủ. Nghĩ đến đây Sở Lưu Liên liền cảm thấy vô cùng kiêu ngạo, mặt mày trở nên sáng lạn, tuy nàng còn chưa quyết định gả cho Tĩnh Vương Gia, nhưng đường đường là Quý Tử thiên gia* mà vì nàng làm được đến nước này thì đã chứng minh mị lực của nàng không ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-the-tu-phi/129808/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.