Tĩnh Vương Phủ cách Sở Phủ nói xa thì không, nói gần cũng chẳng gần, cách ba dãy phố, đoàn người rẽ ngoặt vài lần, qua ba cái ngã tư đường, cuối cùng cũng đến Sở Phủ.
Dọc theo đường đi, mặc dù Sở Lưu Nguyệt nhắm mắt lại, nhưng cũng có thể nghe được người khác chỉ trỏ nghị luận ở ngoài kiệu hoa, trong lòng nàng biết rõ, từ nay về sau, Sở Lưu Nguyệt nàng xem như trở thành người nổi tiếng cả Kinh Thành rồi, chẳng qua là tiếng xấu vang xa.
Nhưng mà như vậy thì đã sao, sẽ có một ngày, nàng sẽ thay đổi cục diện này, khóe môi ẩn ẩn nhếch lên nụ cười lạnh.
Cửa phụ của Sở phủ, kiệu hoa vừa dừng lại, Thạch Lựu nhanh chóng đi lên gõ cửa, trong cửa có tiếng bà tử không kiên nhẫn lên:
- Ai a?
Thạch Lựu nhẹ giọng trả lời:
- Nô tỳ là Thạch Lựu, Liễu mẹ, xin hãy mở cửa.
Cửa vang lên một tiếng chi nha được người mở ra, một bà tử lớn tuổi nghiêng người tựa vào trên cánh cửa, miệng cắn hạt dưa, trên gương mặt tràn đầy nếp nhăn lộ ra nụ cười vui vẻ như đang xem kịch vui, liếc mắt nhìn kiệu hoa, trêu đùa nói:
- Hóa ra là Nhị tiểu thư của chúng ta, không phải hôm nay xuất giá sao? Làm sao lại khiêng kiệu quay trở lại?
Thạch Lựu vừa nghe lời của nàng, trên mặt tràn đầy sự giận dữ, tiểu thư đã đau lòng như vậy rồi, mà Liễu bà tử này còn dám nói đến chuyện này, rõ ràng là cố ý phá đám, Thạch Lựu nhịn không được muốn đi lên chất vấn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-the-tu-phi/129800/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.