- Anh yên tâm đi, còn không tin chúng tôi sao? Đều sẽ giữ bí mật cho anh, tuy nhiên châm pháp này, rảnh thì nhất định phải dạy tôi đấy. 
Hồ Hâm có chút phấn khích nhìn Trương Dương. Ánh mắt Cố Thánh sáng lên. Hồ Hâm vừa nói xong, như nghĩ tới điều gì, sắc mặt lại thay đổi, lớn tiếng nói: 
- Vừa rồi chúng ta không nên để cho tên họ Chu kia chạy mất. 
Tiểu Ngốc tủm tỉm cười nhìn anh ta nói: Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL 
- Người họ Chu nào, Chu đại ca hay là Chu Dật Trần? 
- Nói thừa, đương nhiên là Chu Dật Trần rồi. 
- Vậy sao anh không nói rõ ra, tôi còn tưởng anh nói Chu đại ca. 
Tiểu Ngốc càng vui vẻ hơn, Nam Nam, Mễ Tuyết cũng đều cười. Chu tẩu không sao là may rồi, lần này tới bệnh viện, lúc đi là hai người, lúc về hẳn là ba người rồi. 
- Việc này còn phải nói rõ nữa, cô cố ý bắt bẻ hả. 
Hồ Hâm lớn tiếng kêu lên, lần này ngay cả Trương Dương và Cố Thành cũng đều mỉm cười. Hồ Hâm và Tiểu Ngốc đúng là một đôi oan gia. Hai người đã học chung từ hồi cấp hai, đại học lại học cùng nữa. 
Trong trí nhớ lúc trước, Trương Dương có thể phát hiện, hai người đều có cảm tình với nhau. Chỉ có điều không biết vì sao, không ai vượt qua giới hạn đó. 
Có lẽ bởi quá thân, nên ai cũng ngại mở miệng trước. 
- Chuyện không hay lại thành việc may. Hôm nay may nhờ có Trương Dương. 
Nam Nam nói khẽ một câu, lời này 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-thanh-thu/73013/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.