- Thì ra là chứng băng huyết, bệnh của cô gái đó hoá ra có thể trị như vậy, tôi đã hiểu, tôi rốt cuộc đã hiểu rõ! 
Ngô Hữu Đạo đột nhiên vỗ xuống bàn thầm lấy làmgiật mình, bệnh của cô gái trên xe cáng hôm nay thuộc loại băng huyết, trước đó bọn họ hội chẩn nghĩ cách trị liệu cũng không nằm ngoài phạm vi này. 
Những gì Trương Dương vừa nói lại cho họ một cách nghĩ mới. 
Trương Dương tạm dừng lại mỉm cười nhìn ông ta, vị bác sĩ già tên Ngô Hữu Đạo này quả thật biết không ít, mấy vấn đề thiếu chút nữa bị ông ta hỏi ra tất tật rồi. 
Cũng may Trương Dương cũng không phải người thường, hắn ngoại trừ phong phú về lý luận tri thức ra, còn có mười mấy năm kinh nghiệm của tương lai mà Ngô Hữu Đạo không thể so sánh. 
Quả không nên xem thường mười mấy năm này, Trương Dương kiếp trước đã có mười mấy năm lớn lên tại đây, hắn đã tham gia rất nhiều lần nghiên cứu và thảo luận về trung y, cũng tham dự qua rất nhiều đề tài nghiên cứu trung y, việc giải quyết một số vấn đề nan giải sau này còn có công lao không nhỏ của hắn. 
Lúc này hắn chỉ đem một vài vấn đề nhỏ của việc công khắc trị bệnh ở tương lai đơn giản thuật lại một chút đã khiến cho Ngô Hữu Đạo kích động vỗ bàn. 
- "Phàm phi thì huyết, lâm li bất đoạn, vị chi lậu hạ; cấp nhiên bạo hạ, nhược sơn băng nhiên, vị chi băng trung", các bậc lão tổ tông đã 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-thanh-thu/2292042/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.