Trương Dương mỉm cười nhìn hắn, không nói gì. Gã này là một kẻ không biết đến sĩ diện, đối phó hạng người như vậy, phải dùng chút thủ pháp đặc thù, Trương Dương là dùng nội lực quấy rầy hắn một thoáng, để hắn theo bản năng mà nói ra suy nghĩ trong lòng thôi. Trương Dương quả đã dùng chút ít thủ đoạn, nhưng đối phó với loại người này nên chăng phải thế. Chu Dật Trần mới vừa nói xong, sắc mặt liền biến thành trắng bệch, hắn biết uy lực của câu nói vừa rồi, nhưng đáng tiếc giờ hắn ta có muốn đổi ý cũng đã muộn. Ngay cả hai tên "tuỳ tùng" hiện tại cũng đang vô cùng kinh ngạc nhìn hắn. 
- Không, tôi, tôi không phải ý này, tôi chỉ nói là, trước đó là tôi không cẩn thận đẩy cô ta chút xíu, nhưng không có làm cho cô ta ngã sấp xuống, tôi không phải có ý đó! 
Chu Dật Trần miệng lắp bắp, theo bản năng vội giải thích. Đáng tiếc là lời giải thích của hắn căn bản là vô dụng, người chung quanh có ngốc đến mấy cũng biết Chu Dật Trần trước đó là đang diễn trò, thật tình đã bị Trương Dương lật tẩy. 
Lần này, tất cả mọi người đều khinh bỉ nhìn hắn, Chu Dật Trần trên mặt lúc xanh lúc trắng, hắn đột nhiên đẩy dạt đám đông chạy đi, cũng không ở lại giải thích nữa. Lúc này hắn có giải thích kiểu gì cũng không còn có ý nghĩa. 
- Đi thong thả nha, chi bằng tự mình chủ động đến đồn công an một chuyến, bằng không thì cứ chờ cảnh sát tìm tới nhà, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-thanh-thu/2292035/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.