- Trương Dương, cậu làm sao vậy? 
Tiêu Bân vội vang kêu lên một tiếng. Trước kia cậu ta vào được hội sinh viên, cũng là do có Trương Dương giúp đỡ. Hoàn cảnh gia đình Tiêu Bân khó khăn, lúc mới vào hội sinh viên Trương Dương đã giúp cậu ta không ít, còn giúp cậu ta xin được học bổng nữa. 
Cho đến này, Tiêu Bân đối xử với Trương Dương giống như với một ân nhân, cho nên mới từ chối sự lôi kéo của Chu Dật Trần. 
Cậu ta là một người trọng tình trọng nghĩa. Chu Dật Trần cũng không có cách nào đối với cậu ta. Chỉ có thể dùng biện pháp khác để đẩy cậu ta ra mà thôi. 
Hiện tại Tiêu Bân cảm thấy không ngờ, vì bản thân mình mà đã làm liên lụy đến Trương Dương. 
- Mọi người thấy việc Trương Dương từ chức thế nào? 
Chu Dật Trần cũng tỏ ra không hiểu. Nhưng y biết, việc Trương Dương chủ động thối lui này là một cơ hội hiếm có, y nhất định phải nắm lấy. 
Còn về mục đích của Trương Dương, xong rồi suy nghĩ cũng không muộn. 
- Tôi đồng ý. 
Hồ Đào lập tức lên tiếng. Người này là cán bộ trong ban Thể thao. Tuy nhiên có sự ủng hộ của Chu Dật Trần cho nên lời nó càng ngày càng có trọng lượng hơn. Về sau trở thành trưởng của một ban mới thì cũng không phải không có khả năng. 
Lần này họp, trưởng ban Thể dục là Lưu Trường lại không có mặt. 
- Tôi cũng đồng ý. 
Vương Quốc Hoa vội vàng nói một câu, cậu ta 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-thanh-thu/2292029/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.