Trương Dương thật sự nấu ăn rất giỏi.
Khi ở quê Mễ Tuyết, hắn đã thể hiện trình độ tay nghề của mình, khiến bọn Ngô Phượng Lan khen không tiếc lời. Ngay từ đầu đã phản đối chuyện của hắn và Mễ Tuyết với Mễ Chí Quốc, với tay nghề nấu ăn này của Trương Dương, họ cũng không thể nói vào đâu được.
Một mâm tiệc ngon lành được bưng lên, lập tức thu hút ánh mắt của mọi người nhìn vào chằm chằm như sói đói.
Vừa bắt đầu ăn, Hồ Hâm và Cố Thành liền tiên phong ăn trước. Hai nữ sinh là Nam Nam và Tiểu Ngốc cũng không muốn làm dáng gì nữa, cùng nhau tham gia tranh ăn. Chỉ có Trương Dương và Mễ Tuyết đang nhìn nhau, cùng lắc đầu bất đắc dĩ.
Đây là địa bàn của bọn họ nên không cần khách sáo.
Cơm nước no nê, Hồ Hâm lại nằm dài trên ghế sô pha, thỏa mãn ngậm tăm..
Đây mới là tên ăn nhiều nhất. Một bàn lớn đầy đồ ăn như vậy đã chui vào bụng gã đến gần một phần ba.
- Thoải mái quá! Trương Dương sao không trở về sớm một chút. Đây ngon hơn cơm hộp của chúng tôi nhiều. Dù là cơm suất nhưng nhiều khi nguội tanh nguội ngắt rồi mới được ăn.
Hồ Hâm nói rất thảm thương, Cố Thành cũng gật đầu theo. Nam Nam và Tiểu Ngốc đều không nói gì, các cô hiểu được tại sao lại như thế.
Trương Dương cười cười, nói:
- Có chịu khổ mới nên người, tôi tin rằng hai bạn sau này nhất định sẽ thành công. Nếu có công việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-thanh-thu/2291699/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.