Tay của gã kia vừa mới vươn ra, đã bị một bàn tay ngăn lại.
Tuy nhiên quả đấm của gã cách đầu của Tô Triển Đào cũng chỉ tầm mười cm. Tô đại công tử cũng cảm giác được một luồng gió lạnh thổi qua đầu của y.
Cánh tay ngăn cản gã này không phải là của Trương Dương, mà là của Long Thành.
Trương Dương vừa muốn ra tay ngăn thì đã phát hiện Long Thành đã động thủ, hơn nữa mắt Long Thành vẫn luôn nhìn chằm chằm người này. Từ thực lực của Long Thành cho thấy gã kia căn bản không có khả năng động đến một cọng tóc của Tô Triển Đào.
Lúc này mới Trương Dương mới thu tay lại vì không cần thiết nữa.
Đương nhiên, nếu như Long Thành không ngăn lại được thì hắn nhất định sẽ đạp bay gã kia chỉ bằng một cước. Hắn đã sớm chuẩn bị kỹ càng. Hắn không thể để Tô công tử chịu thiệt thòi ở đây, lại càng không khỏi cần phải nói đến chuyện Tô công tử xuất hiện ở đây là vì hắn.
Long Thành khống chế không chỉ một tên mà đồng bọn của tên vệ sĩ kia cũng bị khống chế. Gã giơ chân đá vào người Long Thành nhưng tiếc là chân của gã không nhanh bằng Long Thành, trái lại còn bị Long Thành đá cho một cước, nửa quỳ nửa ngồi ở đó.
Cánh tay của gã cũng bị Long Thành dùng tay kia bắt được. Cứ như vậy, cả hai người đều bị Long Thành khống chế.
-Dám đánh tao à?
Tô Triển Đào hai mắt trợn tròn hỏi. Kẻ định đấm y lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-thanh-thu/2291671/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.