Hồ Giáo Thụ đến rất nhanh, đi cùng với gã còn có Vương Dũng.
- Viện trưởng, rốt cuộc là tình hình thế nào rồi?
Mới vừa vào đến, Hồ Giáo Thụ còn chưa ngồi xuống đã hỏi, gã có vẻ nóng ruột.
- Đừng sốt ruột, ngồi xuống đi rồi nói!
Lưu Chấn đi ra khỏi làm việc, mời Hồ Giáo Thụ và Vương Dũng ngồi ở ghế sô pha, lúc này mới kể lại đầu đuôi những điều mà Chủ nhiệm văn phòng đã nói với y.
Những điều y nói đều rất đơn giản, không sinh động như vị kia đã miêu tả, giống y như được tận mắt chứng kiến.
Tuy đơn giản, nhưng y vẫn nói được tất cả những điều quan trọng.
- Châm cứu? Điều đó thật không thể nào, châm cứu có thể làm lưu thông vết máu tụ ư? Nhưng đó là với trường hợp bình thường thôi, còn kiểu xuất huyết trong vì tai nạn xe cộ thì không thể nào dùng châm cứu để làm như vậy được.
Lưu chấn nói xong, Vương Dũng liền phản ứng đầu tiên.
Hồ Giáo Thụ nhíu mày, nhẹ nhàng hỏi:
- Viện trưởng, đó có phải là một người hành nghề châm cứu không? Còn những người khác không làm được?
Gã chú ý tới điểm mấu chốt này của vấn đề. Như Lưu Chấn đã miêu tả, theo như lời y nói thì gã thanh niên kia chỉ châm cứu cho nạn nhân bị thương nặng nhất, còn những điều khác thì không nhắc đến.
Lưu chấn thoáng sửng sốt, nói tiếp:
- Vấn đề này còn không rõ lắm, vừa nãy tôi cũng từng nghĩ như vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-thanh-thu/2291578/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.