Vốn dĩ một lần mà xuất hiện hơn hai mươi người điên, lại đều là thầy thuốc, phỏng chừng sẽ khiến đám gọi là 'chuyên gia' chú ý.
Đối với điểm này Trương Dương lại thấy không sao cả, Hồ vĩ điêu độc chưa bao giờ xuất hiện qua, bọn họ có thể nghiên cứu ra mới là lạ, nhiều nhất chỉ biết quy thành một loại độc tố thần bí mới xuất hiện.
Chuyện kiểu này, từ kiếp trước lúc Trương Dương cũng là 'chuyên gia' đã trải qua.
Trong giới y học, việc phát hiện ra độc tố hay vi rút mới không biết tên cũng không phải là hiếm thấy, người phát hiện ra còn có thể rất hưng phấn, nghiên cứu kỹ trong một thời gian ngắn, hy vọng mượn cơ hội này nổi danh.
- Reng reng reng!
Vừa mới buông tờ báo xuống, chuông di động lại vang lên, Tia chớp lập tức nhảy đến chỗ cái túi vải buồm, dùng móng vuốt nhỏ của nó ôm lấy cái di động của Trương Dương.
Mễ Tuyết vừa vặn đi ra, nhìn thấy một màn biểu diễn này còn có vẻ rất ngạc nhiên.
Trước đây Tia chớp cũng rất thông minh, nhưng có lẽ cũng không thông minh đến mức này, cô không biết là sau khi độ trung thành của Tia chớp đột phá lên con số tám mươi thì Trương Dương và Tia chớp trở nên càng thêm phần ăn ý, thường thường Trương Dương muốn cái gì Tia chớp đều có thể biết.
Lúc điện thoại vang lê, Tia chớp cũng cảm giác được Trương Dương muốn đi lấy điện thoại, liền giúp hắn cầm tới trước một bước.
- Nhóc ngoan,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-thanh-thu/2291558/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.