Khói độc khuếch tán, sắc mặt Trương Dương liền thay đổi.
Kim Quan Mãng không ngừng phun khói độc, khói độc khuếch tán rất nhanh, Trương Dương cũng không biết về khói độc của Kim Quan Mãng, tuy nhiên Tia Chớp đã dự báo với hắn là có có nguy hiểm.
Loại khói độc này cũng tạo uy hiếp lớn đối với Tia Chớp.
Tia Chớp còn không chịu được, bọn họ càng không cần phải nói.
- Đi mau!
Trương Dương không kịp nghĩ gì, kêu Long Phong chuẩn bị chạy, không thể hít khói độc, cho dù họ có dùng linh dược rồi cũng không được.
Độc của Tia Chớp dùng linh dược rồi còn không chống được chứ đừng nói đến Kim Quan Mãng này.
Hai người đồng thời lui về phía sau, Kim Quan Mãng đã phun khói độc, làm sao họ có thể chạy trốn nữa, nó lại dùng sức quẳng đuôi sang, làn này không phải muốn đánh chết họ, mà muốn lùa họ quay lại.
Vết thương trên đuôi Kim Quan Mãng đã ngừng chảy máu, vết sẹo lớn trông rất bắt mắt.
Hai người bị ép buộc bấc đắc dĩ, chỉ có thể quay lại, lần này bọn họ đều tiếp xúc với khói độc.
- A!
Long Phong đột nhiên che mắt, đau khổ kêu lên, da trên người anh ta biến thành màu đen, cả người lập tức ngã trên mặt đất.
Độc tính của khói độc này quá mạnh, quả thực là quá dọa người.
Long Phong vừa mới dùng linh dược, không ngờ cả một khoảng thời gian ngắn ngủi cũng không chống đỡ nỗi.
Trong lúc đó, trên mặt Trương Dương lại lộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-thanh-thu/2291484/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.