Cổ Phương trực tiếp lái xe đi xuyên qua một doanh trại quân đội đến phía sau doanh trại.
Phía sau doanh trại quân đội là một sân bay quân dụng có hai chiếc máy bay trực thăng đang đỗ ở đó, trước hai máy bay còn có mấy người đang đứng.
- Tiểu Phương đến rồi à?
Cổ Phương vừa bước xuống xe, một người đã đi đến gần và chào hỏi, thời còn nhìn Trương Dương từ trên xuống dưới.
- Anh họ, đây là Trương Dương Trương, bác sĩ cứu ông ngoại lần này. Ông có thể được cứu sống hay không đều là nhờ vào bác sĩ Trương đây.
Cổ Phương đi về phía trước giới thiệu Trương Dương.
- Trương Dương đây là anh họ Lý Vĩ của tôi, anh ấy là sĩ quan không quân của quân đội, cấp tá rồi đấy. Vừa may lần này anh ấy sẽ đi ra biển cùng với cậu, có anh ấy sẽ tiện cho cậu hơn nhiều.
Cổ Phương vừa nhẹ nhàng nói với Trương Dương vừa gật đầu, đưa mắt nhìn về phía chiếc trực thăng.
Nhìn thấy hai chiếc trực thăng này, Trương Dương đột nhiên cảm thấy hoang mang sợ hãi trong lòng.
Hôm qua hắn không có cách nào nên mở miệng nói ra yêu cầu dùng trực thăng đi tìm cỏ hoàn hồn vì dùng máy bay trực thăng là biện pháp nhanh nhất.
Khi đó hắn còn không có nghĩ nhiều như vậy.
Chính vì đi máy bay mà kiếp trước hắn bị tai nạn chết nên hắn bị ám ảnh. Bây giờ nhìn thấy bất cứ thứ gì bay ở trên trời cũng làm hắn cảm thấy sợ hãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-thanh-thu/2291375/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.