Đồng thời với việc lùi lại phía sau, Trương Dương đột nhiên cảm thấy có một luồng gió ập đến.
Vừa lùi, Trương Dương vừa cúi xuống gìm, giống như dây cung đã được kéo lên vậy.
"BA~!"
Tuyết tiên của Phong Long cũng đã đến, trên không phát ra một tiếng giòn tan, đánh thật mạnh vào vật vừa rồi tấn công Trương Dương.
Roi này trước hết cản vật thể đối diện kia một chút, Trương Dương cuối cùng lui trở về, một lúc sau mới đứng thẳng người lên được, vẫn chưa hoàn hồn nhìn vào vật đánh lén mình.
Sau khi nhìn thấy vật đó, Trương Dương liền ngẩn người.
Bên cạnh hắn, Phong Long cũng há hốc miệng nhìn vào vật phía trước, đứng sau bọn họ, Lý Vĩ cũng chẳng khá hơn, sớm đã thành phỗng đá rồi.
Mặt đất phía trước, hiện ra một cái hố to, một con vượn cao hơn hai mét đứng bên cạnh, trên người nó đất không ngừng rơi xuống.
Con linh vượn này có cánh tay rất lớn, chỉ cánh tay của nó thôi cũng đã dài bằng cả một người lớn rồi.
Trương Dương và Phong Long nhìn nhau, bọn họ đều nhìn ra sự khinh thường trong mắt của đối phương.
- Linh vượn tay dài, đây là linh thú chỉ có ở đất liền, sao lại xuất hiện ở đây nhỉ?
Trương Dương khó khăn nói ra một câu.
Linh vượn tay dài, là một linh thú có sức mạnh phi thường, không độc, nó không chỉ có sức mạnh phòng ngự mà tấn công cũng vô cùng hùng mạnh.
Nghe nói, linh vượn tay dài có thể mở núi phá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-thanh-thu/2291368/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.