Nhìn Trương Dương trả lại chìa khoá xe cho mình, Cổ Phương lập tức có vẻ không vui.
Anh ta không nhận chiếc chìa khoá xe mà Trương Dương đưa, nói thẳng:
- Trương Dương, quà đã tặng đi, tôi không bao giờ nhận lại, cậu không tin có thể hỏi Thi Cường, bọn họ đều biết tính khí này của tôi. Nếu xe này cậu không cần thì cứ vứt đi, dù sao tôi cũng không cần nó.
Khi Cổ Phương nói còn nháy mắt với Thi Cường.
Thi Cường bất đắc dĩ, đành đứng lên nói:
- Trương Dương, Cổ Phương không nói sai đâu. Anh ta đã tặng ai cái gì thì không bao giờ nhận lại. Nếu cậu không cần thì cứ vứt bỏ đi.
- Đúng đấy, Thi Cường cũng đã nói như vậy, cậu hãy nhận lấy chiếc xe này đi.
Cổ Phương lập tức bồi tiếp một câu. Anh ta tặng quà là muốn kết giao hữu hảo với Trương Dương.
Trước kia anh ta chẳng qua chỉ cảm thấy con người Trương Dương rất được, lại từng giúp đỡ anh ta vài lần nên cư xử với hắn khá lễ độ.
Bây giờ thì không như thế nữa, Trương Dương cứu sống ông ngoại của anh ta, hơn nữa người nhà cũng đều nói với anh ta là phải giữ gìn quan hệ với Trương Dương.
- Trương Dương, nếu như cậu thật sự không cần thì có thể tặng cho tôi.
Thiệu Ngọc Bình đột nhiên nói, Trương Dương thản nhiên nhìn cô một cái, lập tức khẽ lắc lắc đầu.
- Cổ Phương, anh đã nói như vậy thì tôi sẽ nhận chiếc xe này. Đồ mà anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-thanh-thu/2291344/chuong-382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.