Sáng hôm sau, khi tỉnh lại, Mễ Tuyết đã phát hiện mình đang ngủ ở trên giường.
Áo khoác của cô đã được cởi ra, tay cầm chiếc áo khoác này, má Mễ Tuyết dần trở nên đỏ hồng.
Tuy nói dưới lớp áo khoác vẫn còn quần áo nhưng khi cởi áo nhất định không thể tránh khỏi có tiếp xúc chân tay, bây giờ cô đang nghĩ đến những động tác này, nghĩ thời điểm Trương Dương giúp cô cởi áo khoác.
Cứ nghĩ thế thôi là mặt cô càng đỏ hồng lên.
- Mễ Tuyết, đã ngủ dậy chưa? Nếu dậy rồi thì mau ra ăn sáng nào!
Trương Dương ở bên ngoài gọi. Bây giờ thính lực của hắn rất khủng, ngay cả tiếng hít thở của Mễ Tuyết ở trong phòng, hắn cũng nghe được.
- Em ra ngay đây!
Mễ Tuyết vội vàng lên tiếng, không để ý đến chuyện kia nữa, vội vàng mặc áo khoác rồi đi ra ngoài.
Hôm nay cô ngủ dậy khá muộn, Trương Dương đã tu luyện trở về và chuẩn bị xong bữa sáng. Bữa sáng là cháo trứng muối thịt nạc, đây cũng là một trong những món ăn thuộc sở trường của Trương Dương và cũng là món mà Mễ Tuyết thích nhất.
Rửa mặt xong, Mễ Tuyết nhanh chóng ngồi vào bàn.
Má cô vẫn đỏ hồng, nhưng tinh thần đã an định hơn nhiều.
Nhìn Mễ Tuyết, Trương Dương lại cảm thấy có chút hơi áy náy.
Mới từ Hỗ Hải trở về, vốn định ở nhà với Mễ Tuyết thời gian ngắn, không ngờ lại có chuyện phải đi xa nhà.
Lần này đi ra ngoài không biết mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-thanh-thu/2291287/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.