- Những đồng chí khác đều không sao, anh cứ yên tâm nghỉ ngơi ở đây, không cần phải lo lắng nhiều đâu!
Trương Đức khẽ cười một tiếng, đây không phải là gã cố ý an ủi Mễ Chí Quốc.
Những người bị thương khác, đại bộ phận đều không có gì nghiêm trọng, hiện tại phải nằm viện, thêm cả Mễ Chí Quốc nữa là có năm người, năm người này có thể một hai ngày nữa là xuất viện.
Trước khi Trương Đức đến, bọn họ còn thương lượng xem có nên cùng chuyển đến bệnh viện tỉnh, dù sao bệnh viện tỉnh vẫn hơn.
- Có thể yên tâm được sao, vốn muốn học tập tử tế, không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy.
Mễ Chí Quốc khẽ thờ dài, bị tai nạn như thế này, ông đừng có nghĩ đến chuyện tập huấn gì nữa.
Những đây thật ra cũng chỉ là bị thương nhẹ, hoặc là một số người không bị thương có thể đi, tuy nhiên e rằng bọn họ cũng chẳng thể yên tâm mà học hành được.
Mễ Chí Quốc tin rằng, lần này mình không đi theo, thì kết quả học tập nhất định sẽ chẳng ra gì.
- Tai nạn vô thường, thật ra anh nên nghĩ rằng đại nạn không chết ắt có phúc về sau, các anh lần này cũng coi như may mắn đấy, không xảy ra vấn đề gì lớn.
Trương Đức cười cười, gã biết Mễ Chí Quốc vừa mới lên làm Ủy viên thường vụ không lâu, hiện đang cố gắng công tác, để về sau có cơ hội thăng tiến. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-thanh-thu/2291171/chuong-474.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.