Hoàng Tĩnh đển nhanh, và đi cùng nhanh.
Sau khi Trương Dương nói xong những lời này. bèn bảo cò ấy ra về. khi thật sự bước ra khỏi biệt thự. trong lòng Hoàng Tĩnh đà không còn sự thắp thòm, mà chi còn lại nồi buồn.
Khi bước ra ngoài cô còn tức giận nghĩ rằng. Trương Dương liệu có biết thương thửc cái đẹp kliỏng. một cô gái đẹp như vậy, mả chi gọi đến để hỏi một vài càu hòi.
Có điều suy nghĩ này cũng chi là thoáng qua. sau đó. cỏ nghĩ tới mối nguy của gia tộcẵ
Từ mức độ coi trọng của Trương Dương cô có thể hiểu rằng, lần này gia tộc cô thật sự rất nguy hiểm.
Cô cảm thấy rằng, bức bí văn mà gia tộc cỏ có có kửc hấp đẫn rất lớn vói Trương Dương, càng không cần nói đến nhừng người khác nữa. và cà Sờ Vân Thiên, cao thủ trong ma đạo. giờ đây cô chi có thể cẩu nguyện, cầu nguyện rằng Trương Dương chiến thắng Sở Ván Thiên, và giết chét gà.
Chỉ bao nhiêu đó thòi là không đù, phải đẻ cho Trương Dương biết rõ được rằng, trong cà gia tộc của họ. không có ai biết được nội dung của bức bi văn này.
Trương Dương lả người rất tốt., không có dáng điệu kiêu ngạo như nhừng người tu luyện khác, nhimg Hoàng Tĩnh cùng hiếu rất rõ rằng, khi sức húr của một vật đạt đến mức độ nhắt định, dủ là người như Trương Dương, cũng rất khó tránh khỏi lảm một vài việc gì đó đẻ bảo mật.
Mang tội vì có vật báu ưên mình, câu này đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-thanh-thu/2290861/chuong-628.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.