- Trương Dương…
Tề Hành chỉ kịp kêu lên một tiếng, xe của bọn Trương Dương đã mất dạng không nhìn thấy gì, ngay cả Hoàng Tĩnh đi cùng Trương Dương cũng bị biến mất ở đây.
Bọn Long Thành, Hoàng Hải, Tô Triển Đào cũng mở to mắt nhìn.
- Tôi chưa từng thấy cậu ấy gấp như vậy, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì?
Tô Triển Đào trên mặt có chút cuống, thời gian quen biết của anh ta và Trương Dương cũng coi là dài nhất, tự cho rằng mình rất hiểu Trương Dương.
Đừng tưởng Trương Dương trẻ tuổi nhất trong bọn họ, nhưng về tâm tính, sự điềm đạm, cẩn trọng, Trương Dương xếp thứ nhất. Cho dù là trầm ổn như Hoàng Hải cũng không bằng.
Từ trước tới nay, Trương Dương luôn có vẻ trưởng thành hơn so với tuổi.
Nhưng lần này, rõ ràng Trương Dương có chút thất thố, không ngờ chưa giải thích nguyên nhân gì đã vội vàng bỏ đi, lại càng không cần phải nói ở đây có rất nhiều cửa hàng lớn cần xử lý.
- Không được, tôi phải tới xem sao.
Vương Thần đột nhiên kêu một tiếng, nói xong lại nhìn Tề Hành bên cạnh, hạ giọng nói:
- Tề công tử, thật ngại quá, tôi phải đi theo, đề phòng xảy ra chuyện gì.
Nói xong, Vương Thần liền chạy về xe của mình.
- Cậu đi cũng tốt, có chuyện gì lập tức báo cho tôi.
Tề Hành vội vàng cùng đi tới, nói một câu, Trương Dương cứ đi như vậy, khiến mỗi người họ đều không hiểu ra sao, ai cũng muốn biết có chuyện gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-thanh-thu/2290803/chuong-655.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.