Trương Dương vừa rời đi, Yến Diệp Phi liền cúi đầu.
Câu nói lúc trước của Trương Dương vẫn còn chấn động trong lòng anh ta, Trương Dương nói anh ta nghĩ một đằng nói một nẻo, cẩn thận ngẫm lại thì hắn nói cũng không sai, đối với Trương Dương anh ta cũng có đủ sự tôn trọng và kính nể, trong bụng thật sự muốn học tập nội kình, nhưng tự đáy lòng anh ta đối với Y Thánh Vũ Tông cũng không có mấy phần tán thành.
Thừa nhận Trương Dương, không có nghĩa là đã thừa nhận Y Thánh Vũ Tông.
Hoặc là nói, trong nội tâm anh ta cũng không thích tự đưa thân vào cách sống gò ép của môn hộ giáo phái.
Dù sao ba mươi mấy năm qua đã hình thành thói quen, có cách sống riêng của mình.
- Diệp Phi, hay là chúng ta đi thôi?
Lý Quyên rất cẩn thận kéo tay Yến Diệp Phi, cô cũng rất hy vọng vào việc tu luyện, không chỉ có thể trị bệnh cho cô mà còn có thể vẹn tròn một giấc mơ cho bọn họ.
Bọn họ là người của hiệp hội siêu nhiên, đối với rất nhiều hiện tượng siêu nhiên cũng rất hào hứng, tự nhiên sẽ hy vọng mình có thể trở thành siêu nhân, đây là một cơ hội để họ thực hiện mơ ước, nhưng đồng thời thì cô cũng không muốn vì mơ ước mà trói buộc bản thân.
Ít nhất trước mắt đối với coo mà nói, gia nhập môn phái giống như trói buộc bản thân vậy.
- Đi, đi đâu?
Yến Diệp Phi quay lại, trên mặt lộ ra vẻ hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-thanh-thu/2290630/chuong-751.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.