- Bọn họ khi nào sẽ đến?
Trương Dương không nhúc nhích, chỉ nhẹ giọng hỏi, vị Vương Tổng kia xoa xoa mồ hôi trên trán, nói gấp:
- Mười phút nữa họ sẽ đến, ông chủ của chúng tôi ở hơi xa, ông đang vội tới, Âu Dương tiên sinh cũng vậy!
- Tôi ở đây chờ họ, các người đi ra ngoài trước đi, đóng cửa lại, trước khi họ đến, bất cứ ai cũng không được vào, nếu không tôi sẽ tìm ông!
Trương Dương xoay người đến ngồi lên sô pha ở phòng riêng.
Lời của hắn làm cho vị Vương Tổng kia ngơ ngẩn cả người, lặng lẽ nhìn thoáng qua sáu tên đang nằm trên đất.
- Yên tâm, bọn họ không chết được đâu, các người không đi ra thì tôi đi, khi họ tới thì đừng mong gặp được tôi!
Trương Dương nhìn Vương Tổng đang sững sờ và nói, Vương Tổng lập tức quay đầu, trên mặt còn mang theo vẻ sợ hãi.
- Trương tiên sinh, cậu nghỉ ngơi trước, tôi lập tức đi ra ngoài ngay đây!
Vương Tổng lau mồ hôi trên trán, không ngừng gật đầu và lui ra ngoài. Trước khi đi ông không quên bảo mấy cảnh sát lại, coi như là đã giúp chúng tránh được tai kiếp.
Trương Dương đang tức giận, nếu mấy người cảnh sát này dám xằng bậy, Trương Dương tuyệt đối sẽ không khách khí.
Những thứ khác không nói, chỉ mỗi chuyện báo cảnh sát nhưng không ai để ý, ngược lại khi trung tâm giải trí vừa xảy ra chuyện thì chúng chạy tới liền cũng đủ để Trương Dương dạy chúng một bài học rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-thanh-thu/2290575/chuong-784.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.