Âu Dương Hiên nhìn bọn Trương Dương đi, muốn nói gì đó, nhưng lại không nói ra được.
Vừa rồi trên người Trương Dương toát ra vẻ lạnh lùng, anh ta thực sự sợ hãi, lúc đầu anh ta cảm thấy biểu hiện quá thấp hèn trước mắt Mễ Tuyết thật là ngại, nhưng trong giây phút đó anh ta quên tất cả, như có cảm giác của cái chết vậy.
Nói thật ra, là sự uy hiếp của cái chết.
Anh ta tin, Trương Dương muốn giết mình thì rất dễ, anh ta không biết thực lực cụ thể của Trương Dương, nhưng người có thể khiến gia tộc coi trọng như vậy, tuyệt đối là cao thủ hùng mạnh hơn bất cứ ai.
Bằng không, đại trưởng lão của họ cũng sẽ không đích thân tới như vậy.
Anh ta còn tin, cứ cho là Trương Dương thực sự giết chết mình, cũng không ai có thể nói đỡ cho mình, cho dù là người trong nhà, cũng sẽ yên lặng chịu đựng.
Ai bảo anh ta chỉ là một đệ tử chi thứ không được coi trọng.
Âu Dương Hiên trong lòng có chút xót xa, nhưng nhiều hơn là khát vọng đối với mạng sống, thời khắc này coi như anh ta đại ngộ, nhưng tiếc rằng không phải đại ngộ xem bản thân mình nên phấn đấu như nào, mà là làm sao bảo vệ tính mạng của bản thân.
Cái anh ta ngộ ra là tất cả đều hình thành nên từ cơ sở sự sống, có sinh mangjm mới có tất cả, để sống sót, chịu đựng chút oan ức cũng không sao.
Giờ phút này, anh ta hoàn toàn không còn ý nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-thanh-thu/2290571/chuong-786.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.