Trương Dương cũng mới phát hiện, hắn đã bỏ quên một số chuyện, nên mới đột xuất hỏi việc này.
Một đệ tử thiên tài như Nghiêm Lương Phi, người nhà của cậu ta không có lý do gì không giữ cậu ta bên người để chuyên tâm tu luyện, căn bản không thể đem cậu ta gửi tới tay một người bình thường như Quách Dũng, mà người nhà của cậu ta cố tình làm như vậy, cũng đủ để nói rõ nhà của cậu ta nhất định xảy ra chuyện gì, mới bất đắc dĩ để cho Nghiêm Lương Phi đến chỗ của Quách Dũng, rời xa những điều rắc rối mà trong nhà đang gặp phải.
Trương Dương chợt nhớ tới thời điểm hắn xem thanh nhiệm vụ, mặt sau của thanh nhiệm vụ kia liên tiếp đánh dấu tên người đã chết bằng màu xám sẫm.
Cho dù là một thế gia y học tầm thường, đều đó cũng không có nghĩa tất cả những người đàn ông đều chết hết?
Điểm này, khiến cho Trương Dương nghi vấn, nhìn dáng vẻ của Nghiêm Lương Phi bây giờ, cậu ta đối với chuyện này hiển nhiên là không biết gì cả.
Thấy Trương Dương hỏi, Nghiêm Lương Phi nhất thời hứng thú, cậu ta ngẩng đầu lên trả lời:
- Tôi không biết, mẹ tôi để cho tôi đến chỗ ông họ, thì tôi đến, nhà tôi là thế gia y học rất nổi tiếng, ba của tôi, ông nội của tôi đều là bác sĩ nổi tiếng ở địa phương chúng tôi.
Nói đến đây, sự kiêu căng đã tiêu tan từ lâu của Nghiêm Lương Phi từ từ lại hiện lên trên mặt một lần nữa, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-thanh-thu/2290488/chuong-832.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.