Giang Lâm nhíu mày, cũng nhìn ra có vấn đề. 
“Từ khi nào anh là bạn trai em vậy?” 
Nhìn hai người kia đã đi, Giang Lâm mới hỏi Giang Nguyệt. 
“Thật phiền, em chỉ là không muốn phiền thôi.” 
Giang Nguyệt cười tươi, vui vẻ khi thấy Giang Lâm, cũng không quan tâm haio người kia nữa. 
“Đi thôi!” 
“Xe của anh sao?” 
‘Đúng vậy!” 
Giang Nguyệt không hiểu về xe, nhưng nhìn chiếc xe này quá sang trọng cô cũng đoán được nó có giá trị rất lớn. 
“Thật đẹp!” 
Suy cho cùng Giang Nguyệt cũng là cô gái mới lớn, nói không động lòng với tiền bạc xe sang là không đúng. 
Chỉ là cô biết những phú nhị đại kia cũng chỉ là đùa giỡn với người như cô, cho nên cô cũng không muốn dính bùn. 
“Em thích không? Mua cho em một chiếc cũng không tệ.” 
Giang Lâm cười xoa đầu em gái mình, cảm giác muốn em gái vui vẻ là chính. 
“Thôi, em chỉ nhìn thấy thích thôi. Em không biết lái xe, cũng không thể nhận đồ xa xỉ như vậy.” 
“Được rồi, đi thôi.” 
Giang Lâm nhìn Giang Nguyệt, cười sủng nịch với em gái. 
Vì cơ bản anh cũng muốn em gái vui vẻ một chút mà thôi, hiện tại thứ anh không thiếu là tiền, anh có đủ khả năng lo cho gia đình cùng em gái. 
Thật sự Giang Lâm rất muốn được lo lắng cho gia đình, nhưng anh cũng nhớ rõ chuyện lúc đó khi nhận truyền thừa, người kia có nhắc tới chuyện trả thù gì đó. 
Nhưng anh vẫn rất mơ hồ, ngoài sức mạnh đang ngày một tràn khắp người, linh khí kia, còn có ý thuật, thì những thứ khác vẫn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tai-sinh/469493/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.