Hứa Vân nói xong làm cho Tôn Hàn Thiên cùng đám người kia bất ngờ, bọn họ cho rằng Giang Lâm chỉ là kẻ ở rể, Hứa Vân sẽ không để tâm tới, vậy mà cô vì Giang Lâm lại có thể trở mặt như vậy. 
“Hứa Vân, sao em lại tức giận như vậy chứ? Anh thấy mọi người nói đúng, kia chỉ là kẻ bất lực, nói về gia thế hay thân thế, dù là khía cạnh nào, có gì hơn anh chứ?” 
Tôn Hàn Thiên đứng trước mặt Hứa Vân mà nói. 
“Bữa cơm này, anh vì em có thể bỏ ra cả trăm triệu, cậu ta làm được sao?” 
“Anh ấy không thể!” 
Hứa Vân cười lạnh. 
“Nhưng chỉ vì anh ấy là chồng tôi, là đủ!” 
“Nếu bữa cơm này không thể ăn được thì chúng tôi đi.” 
Hứa Vân đứng dậy rồi nói. 
Giang Lâm đứng một bên nghe Hứa Vân nói trong lòng vô cùng cảm động, anh không ngờ người vợ trên trời rơi xuống của anh lại có thể đứng ra bảo vệ anh. 
Mà đám người Vũ Linh nghe thấy Hứa Vân nói sẽ rời đi thì vội lên ngăn lại. 
“Vân Vân à, cậu xem đi, chúng tớ chỉ nói đùa chút, sao có thể làm gì chồng cậu. Chỉ đùa thôi, chuyện kia cứ kêu phục vụ là được, sao có thể để chồng cậu làm chứ.” 
Vũ Linh nhanh trí nói. 
“Đúng đúng. Thôi vậy đi, chúng ta ăn chút, sau đó đi hát hò, trên tầng cao cũng có phòng, nghe nói vô cùng xa hoa.” 
Một giọng nữ cũng hùa theo. 
Thấy Hứa Vân chịu ở lại, trong lòng Vũ Linh thở ra nhẹ nhõm, chỉ là trong lòng tràn ngập sự khinh thường Hứa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tai-sinh/469465/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.