Giang Lâm chuẩn bị rời đi, những lời này đúng là trưởng khoa Trần đã nói trước đó, hiện tại trả lại đủ cho ông ta. 
Trưởng khoa Trần nghe lời Giang Lâm nói, lập tức ngăn cản Giang Lâm. 
“Giang Lâm, là tôi sai, tôi sai rồi. Tôi nói không đúng, cậu đừng so đo với tôi, hiện tại chỉ có cậu mới giúp được tôi.” 
Trưởng khoa Trần một tay lôi kéo, một tay cầu xin muốn Giang Lâm cứu mình. 
“Cậu ta còn không phải đòi tiền sao? Có gì mà phải nói nhiều.” 
Trương Mỹ Cúc đi ra từ phòng phẫu thuật, sẵn giọng nói với Giang Lâm. 
“Cậu biết nhà tôi là Phương gia, có rất nhiều danh y muốn chữa bệnh cho con gái tôi không? Một nam hộ lý thôi, còn không biết xấu hổ.” 
“Ồ, vậy Phương phu nhân cứ tìm người khác điều trị, tôi tài không tới, trị không được cho con gái bà.” 
Giang Lâm lạnh lùng nói. 
Anh ghét nhất những kẻ ỷ thế hiếp người, cho rằng bản thân đẳng cấp hơn người liền vênh mặt hất hàm với người khác rồi sai khiến, đặc biệt là khi cầu người giúp, còn bày ra bộ dáng bề trên. 
“Trương Mỹ Cúc! Bà muốn nhìn con gái chết mới chịu đúng không?” 
Phương Huy Hoàng biết tình cách này của Trương Mỹ Cúc trước sau cũng gây chuyện, quả nhiên vừa tới lại thấy bà ta dùng thái độ cao cao tại thượng với vị ân nhân này mà nói chuyện. 
Ông biết, nếu đại y sư Thiết Hòa đã khen ngợi y thuật của Giang Lâm, vậy người này hẳn là con cháu cao nhân, còn bà vợ ngu ngốc này còn dùng thái độ này, muốn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tai-sinh/469457/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.