Giang Lâm mệt mỏi ngồi dựa lưng vào chiếc ghế dài trước cửa bệnh viện, miệng tu ừng ực chai soda để bổ sung thêm năng lượng.
Tuy cửu châm không có tác dụng gì, nhưng châm cứu một hồi cũng tiêu hao của anh không ít tinh lực.
Công thêm vụ xung đột với Mạnh Lãnh, Giang Lâm giờ đây đã quá mệt, mệt đến mức không muốn động đậy nữa, nên cũng tạm thời dừng ngay suy nghĩ tìm Quý Hàn báo thù.
Giang Lâm uống ừng ực ba chai nước soda, thì có một người từ trong bệnh viện chạy ra.
Dương Liệt xử lý vết thương trên người xong liền vội vàng chạy tới chỗ Giang Lâm.
Bộ quần áo nhuốm máu đã được mang đi giặt, trên người anh ta bây giờ là một bộ cảnh sát cơ động, bộ quần áo sạch sẽ khiến anh ta trông phấn chấn hơn hẳn.
Nhưng nửa đầu lại quấn băng trắng, nhìn hơi thảm.
Anh ta chẳng nói chẳng rằng liền ôm chầm lấy Giang Lâm.
“Giang Lâm, cảm ơn anh.”
Dương Liệt bật cười sang sảng.
“Không nói mấy lời thừa thãi nữa, sau này có việc gì cứ gọi tôi, Dương Liệt tôi luôn sẵn sàng.”
Anh ta coi trọng năng lực của Giang Lâm, chính vì có ơn cứu mạng nên nó đáng để anh ta dùng sinh mạng ra để đánh đổi.
“Cảnh sát Dương khách sáo rồi.”
Giang Lâm cười cười.
“Cảnh sát trưởng Dương không sao là được.”
“Anh có mấy thứ như bùa hộ thân không?”
Dương Liệt nhoẻn miệng cười.
“Làm cho tôi mấy cái đi, đặc biệt là mấy loại tránh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tai-sinh/3006616/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.