A Bưu thật thà kể lại một lượt, tuy nhiên anh ta cũng không quên nhắc tới chuyện gặp kẻ kỳ lạ chặn được kia. 
“Còn nhớ mặt hắn?” 
Tạ Chính Bảo nhíu mày hỏi. 
Bản thân hắn chưa từng quen ai, cung không có ân đến mức buộc người báo đáp kiểu thế, càng không có một ai ra tay cứu giúp kiểu đó. 
Cho nên chỉ có thể hoặc là kẻ thù, hoặc là một tên lang băm muốn thể hiện. 
“Xong chuyện này cho người tìm tên kia! Mẹ tôi có mệnh hệ nào tôi muốn hắn chôn cùng.” 
Nói dứt lời, vẻ mặt Tạ Chính Bảo vô cùng hung dữ. 
Lúc này bác sĩ hội chẩn đã xong bước ra ngoài thông báo với người nhá: 
“Bệnh nhân bị phình tim, đã nguy hiểm đến tính mạng nên phẫu thuật bắc cầu động mạch vành.” 
Nghe vậy A Bưu hơi bất ngờ, mà Trạch Đông trong lòng hơi lộp bộp. 
“Nhưng… có phải lão phu nhân quá lớn tuổi… nguy cơ… hung hiểm.” 
A Bưu lắp bắp dành nói trước, cũng không để Tạ Chính Bảo kịp mở lời. 
“Chuyện này… cho nên tôi muốn nói rõ để người nhà chuẩn bị tâm lý.” 
Bác sĩ có chút khó xử. 
Ông ta sao lại không nhìn ra người kia là Tạ Chính Bảo, nhưng thực sự lần này ca bệnh này khá khó. 
Có thể duy trì tới mức tới được bệnh viện đã là kỳ tích rồi. 
“Các người làm bác sĩ kiểu gì vậy? Bệnh nhân đưa đến chỉ cho người nhà bệnh nhân lựa chọn chuẩn bị tâm lý? Vậy các người làm bác sĩ làm gì?” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tai-sinh/3006603/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.