Tuyết uyên đại lục.
“Tiểu thư, Người rốt cục tỉnh? Có khát hay không? Có muốn uống nước không?”
Âu Dương Vũ mơ mơ màng màng tỉnh lại, mở mắt ra, đập vào mắt là một khuôn mặt thanh tú, nàng mạnh mẽ ngồi dậy, vì động tác đột ngột bất ngờ nên ảnh hưởng đến miệng vết thương đau thiếu chút nữa ngất xỉu.
“Tiểu thư từ từ một chút, vết thương của người còn chưa khỏi hẳn, bây giờ không cần phải cử động mạnh như thế.” Một cô gái có dung mạo thanh lệ kia thấp thỏm lo lắng nhắc nhở nàng..
Dưới sự giúp đỡ của nàng, Âu Dương Vũ chậm rãi tựa vào cạnh giường, nàng đưa tay bắt lấy chén nước uống một ngụm. Lúc này mới cảm thấy tỉnh táo hoàn toàn.
Bởi vì đã có sự chuẩn bị về mặt tinh thần kĩ lưỡng cho việc xuyên không nên nàng hầu như không có cảm giác lóng ngóng hay ngạc nhiên như các vị tiền bối khác đã từng, ngược lại nàng có chút hưng phấn đánh giá tình hình hiện tại.
Trong phòng bài trí vô cùng đơn giản, trừ chiếc giường ra thì xung quanh cũng chỉ có bốn tường cùng với một cái bàn nhỏ. Rèm cửa sổ thì cũ nát giống như chưa từng chưa thay qua, cửa sổ thì muốn mục hết, nhìn không ra đây là cái chỗ xó xỉnh gì.
Cuối cùng Âu Dương Vũ kết luận, thì ra chủ thể này vốn không có một cuộc sống sung sướng.
Âu Dương Vũ sờ sờ trên cái trán bị thương, vì không có một chút kí ức về thân thể này, mà bản thân lại là đặc công xuất sắc của cục tình báo, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-sung-phi-cua-ta-vuong/172724/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.