À, trước hết như lời đã hứa xin tặng chương này cho một cô bé @Whisper_star như một món quà, chúc em học hành thật tốt, ở cái tuổi 13 ấy à, mơ mộng không có gì không tốt cả. Bà chị đây ủng hộ em hết mình.
“Dọa nàng à?” Giọng nói trầm thấp dễ nghe, ấm áp mà mê hoặc lòng người khiến nàng dường như có cảm giác lạc lối trong khoảnh khắc đó. Âu Dương Vũ nghe được âm thanh quen thuộc này, cả người liền cứng đờ, quên cả hô hấp.
Nàng chậm rãi xoay người, thần sắc mê mang.
Một cơn gió nhẹ thổi đến khẽ vờn mái tóc mềm của hắn, phất phơ đến gò má nàng, mùi hương hoa quỳnh chỉ thuộc của riêng hắn thoang thoảng quanh chóp mũi nàng. Nắng chiều nhàn nhạt chiếu lên cơ thể cao lớn của người đàn ông như một vầng hào quang. Mỗi một đường nét anh tuấn đều như được chạm khắc vô cùng tỉ mỉ, dáng người hệt như người mẫu. Có lẽ vì ánh nắng quá gay gắt, những tia sáng ấy lọt hết vào mắt hắn. Nàng cảm thấy, ánh mắt của hắn khiến người khác không dám nhìn thẳng.
Âu Dương Vũ cảm thấy hình ảnh người đàn ông đang xuất hiện trước mắt mình có chút không chân thực bèn vươn tay nhẹ nhàng vén mái tóc mềm mại của hắn. Dạ Trọng Hoa quan sát nàng với vẻ mặt hứng thú, nụ cười của hắn cong lên như gió xuân, trông cực kỳ mê người.
Vốn vẫn nghĩ Dạ Trọng Hoa giờ phút này vẫn đang ở ngàn dặm xa xôi nào đó bận rộn giải quyết công sự, bây giờ lại ở đây, đứng trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-sung-phi-cua-ta-vuong/1634396/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.