Âu Dương Vũ từ từ tỉnh dậy trong lòng Dạ Trọng Hoa, vừa mở mắt ra thì đã thấy Dạ Trọng Hoa đưa ánh mắt điềm tĩnh ôn hòa nhìn mình, hàng lông mày rậm dày, sống mũi cao cùng với bờ môi mỏng chất chứa một sự quyến rũ đến chết người, đôi mắt toát lên một tia trầm ổn khí khái mà anh tuấn. Âu Dương Vũ khẽ ho khan che dấu đi sự thất thố của mình lên tiếng hỏi hắn: “Chàng đang suy nghĩ gì thế?”
“Ta đang suy nghĩ...” Dạ Trọng Hoa dừng lại một chút, trong mắt chỉ còn lại sự ôn nhu, hắn vươn tay nhẹ nhàng vuốt đi mái tóc rối của Âu Dương Vũ thở một hơi thỏa mãn trên đỉnh đầu, rồi cất giọng trầm ấm mà quyến rũ: “Được ôm nàng thế này, thật hạnh phúc.”
Gương mặt Âu Dương Vũ không khỏi đỏ rần lên, chẳng biết là vì trong đầu vẫn còn mông lung hình ảnh nhiệt tình của hai người bọn họ đêm qua hay là vì những lời hắn nói. Nàng muốn tránh khỏi cái ôm của hắn nhưng lại bị hắn ôm chặt. Cánh tay người đàn ông tràn đầy sức mạnh. Cả người nàng mềm nhũn, lập tức nằm im.
Dạ Trọng Hoa nhìn vẻ mặt của Âu Dương Vũ, không khỏi bật cười, hắn trong ngực dán tại của nàng trên lưng, nàng đều có thể cảm giác được hắn chấn động. Dạ Trọng Hoa sử chút khí lực đem nàng vòng vo trở về, trong thanh âm khơi mào một chút tà mị: “Sao thế? Để ta đoán xem, Vũ nhi nàng đang ngượng?”
“Ta mới không ngượng!” Âu Dương Vũ lúc này mặt mày đỏ rực lên, chỉ cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-sung-phi-cua-ta-vuong/1634390/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.